một ngoan hai mất việc cho em chọn
Đường bắn càng lúc càng cao, cứ thế Makoto thân thủ càng nhanh nhẹn đạp chân lên một trong hai thân cây khô cao vút trên bãi tập, vừa né đỡ đường tên vừa dùng kinh công phóng lên cao. Chẳng mấy chốc mà tất cả số mũi tên được cấp cho hai mươi xạ thủ đều đã bắn ra.
Một ngoan, hai mất việc, cho em chọn [FULL] Teen Fiction. Nội dung: Cái tên truyện đã nói lên tất cả :)) Vì là tác phẩm đầu tay viết từ 03/2017 tác giả không tránh khỏi những thiếu sót, mong bạn đọc thông cảm. Tác giả mê ngôn tình nên truyện hoàn toàn hướng theo lối ngôn, ngay cả tên nv cũng giống TQ, nh
Xoa bóp kỹ hai chân và lòng bàn chân cho đến khi bớt đau tê mới duỗi thẳng hai chân ra. + Gập người xuống, hai cánh tay duỗi thẳng sao cho các ngón tay chạm vào đầu ngón chân, gập xuống thẳng lên 3 lần. + Cuối cùng, bỏ bồ đoàn ra, tiếp tục xoa bóp kỹ những chỗ còn đau tê.
Một người ghen tuông mù quáng thường có những biểu hiện như: Người ghen tuông mù quáng thường có tính cách muốn sở hữu đối phương, không để đối phương giao tiếp, trò chuyện với bất kỳ ai. Thậm chí kể cả khi chia tay hay ly hôn thì bạn vẫn có suy nghĩ không muốn
Khuê theo Phƣơng lên tầng trên, trên tầng có hai phòng. Một là phòng làm việc với rất nhiều sách đƣợc xếp một cách gọn Hiếm có lần nào đƣợc vào shop mua đồ lại chẳng mất tiền. Cô cứ chọn, từ đồ mặc ở nhà đến đồ đi dã ngoại. - Em mà ngoan nhƣ một con
Hà Nội có hai lựa chọn, thông báo việc bắt giữ điệp viên Ares trên hệ thống truyền thông miền bắc, sau đó đưa ra tòa, kết án, như họ đã làm trước đây khi bắt giữ một số đảng viên Đại Việt. Đó là chiếc phi cơ thứ hai mất trong vòng bẩy tháng. Một "may mắn
H5 Ffcredit. Chương 19 -Nhưng mà tôi.....- An An ngập ngừng muốn nói gì đó -Em lại làm sao? Ùng ục......bỗng dưng giữa hai người có một thanh âm phát ra, A, tiếng đói bụng -Em đói bụng sao?- Mạc Tử cúi xuống nhìn An An đang ngại rúc vào người mình -ừm! nên Boss bỏ tôi ra đi An An ngại đến nỗi chỉ muốn đào một cái lỗ thật to rồi chui xuống, mặc dù tối qua cô có ăn nhưng chưa lấp đầy bụng đã bị người ta lôi đi nên giờ đang rất đói. -Em thật là! Bỏ cô ra, cậu gõ vào trán cô một cái rồi nói tiếp với giọng cưng chiều -Dậy thay đồ rồi tôi đưa em đi ăn, người ngoài nhìn vào tưởng bỏ đói vợ tương lai thì khổ Vừa nghe được bao ăn hai mắt An An sáng trưng, giọng mừng rỡ ra mặt hỏi lại -Thật á? -Còn không biết nhanh lên –Phong Mạc Tử cười cười xoa đầu cô nói Tại một cửa hàng bán đồ ăn nhỏ nhỏ xinh xinh, có chị nhân viên bán hàng xinh xinh nhỏ nhỏ nhìn cặp đôi trước mặt bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ cô gái kia có người bạn trai đẹp đến tuyệt hảo, ngưỡng mộ vì cô gái được chàng trai chiều chuộng. Thế rồi chị mơ ước cũng kiếm được người như vậy, nhưng đời lắm bất công chị hai nhăm cái xuân xanh rồi mà chẳng ai rước đi. Trong một góc nhỏ của cửa hàng có cặp trai gái được mọi người nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Mà hai người này cũng chỉ có thể là An An và Phong Mạc Tử. Hiện tại khuôn mặt Phong Mạc Tử đang đen dần bởi thứ thức ăn kỳ lạ trước mặt mình Chuyện là lúc nãy cậu muốn đưa cô đi ăn đồ Nhật chả hiểu sao An An lại bảo thèm thứ khác, nàng bảo thì chàng chiều, cậu đưa An An đến nơi cô muốn ăn. Rốt cuộc cả hai đến cái quán bán đồ ăn nhanh, cô bảo ở đây vừa ngon vừa rẻ, phục vụ thì tốt. -Loại nào thì ngon nhỉ?Boss thích ăn gì?- An An ngây thơ hỏi -Tùy em, chọn cho tôi đi- Mạc Tử ảo não thở dài -Được thôi! Chị lấy cho em cái này với cái này Lườm Phong Mạc Tử một cái rõ dài cô cười tươi nói với chị bán hàng, nhưng không biết chị bán hàng bị sao mà cô gọi mãi cũng không trả lời hình như đang bận ngó ai đó, nhỉn theo ánh mắt của chị thì chắc là Boss của cô rồi. Cũng phải thừa nhận Boss rất bảnh, không phải theo kiểu sơ mi trắng chững chạc hàng ngày, hôm nay Mạc Tử khoác trên người cái áo kaki đỏ trắng quần đen rõ trẻ trung. An An thầm nhủ người đẹp mặc gì cũng đẹp, haizz cũng hên cô cũng không quá tệ nếu không lúc đứng bên Boss bị dìm hàng là cái chắc. ...... ...... ...... Ở công viên, thời tiết hôm nay khá tốt cho những cuộc hẹn tình yêu hay còn gọi là hẹn hò của những cặp đôi lãng mạn. Thường thì họ sẽ nắm tay nhau đi trên vỉa hè, cùng nhau tươi cười, trao nhau những miếng bánh ngọt ngào. Thế mà có vị tổng tài cao cao tại thượng cùng cô thư ký xinh đẹp đang hì hục gặp ổ bánh mì. Phong Mạc Tử ngồi cắn cắn gặm gặm mãi không xong ổ bánh mì thịt trong khi An An chưa đầy năm phút đã xử xong, miệng lảm nhảm kêu ngon mới hay. An An nhìn sếp của mình khó khăn dò xét ổ bánh mì, tự dưng thấy bực mình quát -Làm quái gì mà Boss ăn chậm thế? -Tôi phải hỏi lại em mới đúng, cái này thì có gì ngon Mạc Tử cảm thấy bị xúc phạm liền quăng luôn ổ bánh mì vô sọt rác bên cạnh. -Rất ngon ấy chứ! Giòn Giòn béo béo thấy An An giải thích -Phải rồi! Dạo này tôi thấy em cũng giòn giòn béo béo quá ấy chứ, sắp sửa đem bán được rồi- Mạc Tử trêu cô -Boss coi tôi là heo à? Quá đáng, tôi cũng rất chuẩn mà làm gì béo đâu Nghe An An nói mà cậu chỉ biết ôm bụng cười người đâu tự tin dữ nhỉ? Trong khi hai người còn đang nói chuyện bất chợt một giọng nói quen thuộc gọi tên cô -An An! Ra là Hồng Yên! Phía sau Hồng Yên là...Lân. Hồng Yên vui vẻ chạy đến khoác vai An An, miệng vừa cười vừa nói -An! Gặp hai người ở đây thật tuyệt, bọn mình cùng đi shopping đi -Hồng Yên! Lần nào gặp cậu cũng thấy đều vui tươi đầy sức sống!- An An cười nói -An! Cậu mặc kệ nhỏ này đi, nó rồ lắm rồi. Tớ thế này mà phải đi xách đồ cho lân vừa đuổi theo tiểu Yên tới đây mồ hôi mồ kê vã cả ra, nãy giờ cậu quả thực bó tay với nó rồi. -Đáng đời! Lêu- Hồng Yên vừa nói vừa thè lưỡi trêu tức Lân Lân định đến cho nó vài cái nhéo tai thì An An kịp ngăn cản cậu lại, cô đứng ra giảng hòa cho hai người Lân mới chịu tha cho Hồng Yên. -Bọn mình thẳng tiến tới shopping thôi An! Yeah!- Hồng Yên phấn khởi nói với An sau đó quay xuống nói tiếp với Phong Mạc Tử -Giám đốc Phong, anh có muốn đi cùng với bọn tôi không? Mạc Tử không trả lời lại Hồng Yên, đứng dậy bước đến cầm tay An An nói với vẻ mặt quan tâm -Định hẹn hò riêng với em hôm nay, mà Hồng Yên đã mời thì từ chối cũng khó vậy nên chúng ta cùng sắm sửa một chút cũng được. Cậu nói bằng giọng hết sức bình thản thế mà An An ngại đến nỗi độn thổ. Hai người kế bên cũng đơ ra trước lời nói ngọt ngào của Phong Mạc Tử, nhưng chỉ 3 giây sau Hồng Yên cười rõ tươi nói với nói với An An -Woa! Thì ra hai người đang quen nhau nha chả trách hôm nay lại ở đây, thật ngưỡng mộ quá! Cô còn muốn giải thích đã bị Mạc Tử ôm eo, tay cậu siết chặt eo An An sau đó nói nhỏ vào tai cô -Đừng quên thỏa thuận A! Phải rồi, cô đã chấp nhận thỏa thuận nên cũng phải thực hiện yêu cầu của Boss chứ. Suýt thì quên. -Có gì sao An? - Thấy An An muốn nói gì đó Hồng yên hỏi -Không....Không có gì? Mình đi chứ- An An cười trừ nói -Ừ, Lân này mình đi Hồng Yên quay sang nói với Lân thì thấy Lân đang thất thần, từ nãy đến giờ Lân cứ im lặng, không nói gì đôi mắt chứa nhiều ưu tư nhìn chằm chằm vào An An và Phong Mạc Tử. Hồng Yên nhận ra điều gì đó bất giác cảm thấy đau, tại sao Lân chỉ luôn nhìn bóng lưng của cô gái ấy? Có lẽ Hồng Yên đã có lời giải đáp. Về Phong Mạc Tử hình như nhìn thấy phía sau mình Lân đang thất thần, tay nắm chặt eo An An, nhếch mép cười. Lân! Tôi đã nhường cậu, là tự cậu đánh mất cơ hội.
Reads 2,439Votes 508Parts 68Complete, First published Jan 06, 2022Table of contentsThu, Feb 3, 2022Thu, Feb 3, 2022Thu, Feb 3, 2022Thu, Feb 3, 2022Thu, Feb 3, 2022Fri, Feb 4, 2022Fri, Feb 4, 2022Fri, Feb 4, 2022Là cậu thay đổi cuộc đời tôiFri, Feb 4, 2022Fri, Feb 4, 2022Fri, Feb 4, 2022Fri, Feb 4, 2022Người của tôi, không cần cậu loFri, Feb 4, 2022Fri, Feb 4, 2022Fri, Feb 4, 2022Sun, Feb 6, 2022Sun, Feb 6, 2022Sun, Feb 6, 2022Sun, Feb 6, 2022Sun, Feb 6, 2022Mon, Feb 7, 2022Mon, Feb 7, 2022Mon, Feb 7, 2022Mon, Feb 7, 2022Mon, Feb 7, 2022Tue, Feb 8, 2022Tue, Feb 8, 2022Tue, Feb 8, 2022Quá khứ, hiện tại và tương lai Tue, Feb 8, 2022Tue, Feb 8, 2022Sun, Feb 13, 2022Sun, Feb 13, 2022Sun, Feb 13, 2022Sun, Feb 13, 2022Sun, Feb 13, 2022Thu, Feb 17, 2022Thu, Feb 17, 2022Thu, Feb 17, 2022Thu, Feb 17, 2022Thu, Feb 17, 2022Fri, Feb 18, 2022Fri, Feb 18, 2022Fri, Feb 18, 2022Fri, Feb 18, 2022Fri, Feb 18, 2022Sat, Feb 19, 2022Sat, Feb 19, 2022Sat, Feb 19, 2022Sat, Feb 19, 2022Sat, Feb 19, 2022Sun, Feb 20, 2022Sun, Feb 20, 2022Một lấy anh, hai làm vợ anh, em chọn cái nào?Sun, Feb 20, 2022Sun, Feb 20, 2022Sun, Feb 20, 2022Tue, Feb 22, 2022Ông trời thích trêu ngươi Tue, Feb 22, 2022Tue, Feb 22, 2022Tue, Feb 22, 2022Kim Taehyung nước mắt cuối cùng cũng biết rơi vì Nayeon Tue, Feb 22, 2022Tue, Feb 22, 2022Tue, Feb 22, 2022Tue, Feb 22, 2022Tue, Feb 22, 2022Tue, Feb 22, 2022Tue, Feb 22, 2022Tue, Feb 22, 2022Tue, Feb 22, 2022Tác giả Luu _Shi_ Shi Nguồn Sưu tầm Thể loại Truyện teen71taenayeon
72,791 lượt thích / 4,183,982 lượt đọc Nội dung Cái tên truyện đã nói lên tất cả Vì là tác phẩm đầu tay viết từ 03/2017 tác giả không tránh khỏi những thiếu sót, mong bạn đọc thông cảm. Tác giả mê ngôn tình nên truyện hoàn toàn hướng theo lối ngôn, ngay cả tên nv cũng giống TQ, nhưng không vì vậy mà đánh mất văn phong Việt. Truyện có vài phần hơi giống teenfic, nếu bạn đọc cảm thấy không phù hợp, có thể lặng lẽ rời đi, đừng để lại những lời khó nghe. Cảm ơn!!!Tác giả Patri_cia_015 Tình trạng Hoàn*NOTE KHÔNG NHẬN CHUYỂN VER, EDIT, MANG TRUYỆN ĐI XIN HỎI Ý TÁC GIẢ. HÃY TÔN TRỌNG NGƯỜI BỎ RA CHẤT XÁM. Có thể bạn thích? Deja vu NoriNari 707 129 12 Nếu như tất cả là giấc mơ của Kim Chi-Yeol.... mọi thứ được báo trước... liệu Kim Chi-yeol có ngăn được thảm kịch xảy ra hay chỉ là hiện tượng deja vu ...… [ ĐN Naruto ] Tôi muốn được sống theo cách của tôi LucastaSillver 0 0 2 Tag Bl, Bạo Lực, có H, 3x1Công gồm có Madara, Kakashi, vẫn sẽ ưu tiên các cặp chính trong truyện nhá, và mình cũng muốn gép đôi cho Neji và TenTen😢Và lưu ý truyện OCC nhiều đó🤣Mình cũng sẽ theo sát tình tiết chính của truyệnVà đây cũng là truyện đầu tiên mình viết nên có phần không logic và sai sót các bạn cứ bình luận góp ý cho mình nha_________________________________________________Huy là một cậu học sinh giỏi trong mắt mọi người nhưng không ai biết số phận của cậu trong gia đình khổ sở thế nào. Vì cơ thể và tâm trí cậu đã đến giới hạn, cậu quyết định khi đến thế giới khác cậu đã quyết tâm sống theo những gì mình muốn và bảo vệ những người cậu yêu như thế nào thì Mọi người đọc sẽ biết nhe😁… Đầu Thu Năm Ấy Tôi Đã Thích Em xianxian781 102 0 11 Đầu mùa thu năm ấy, tại 1 Trường Cao Trung Hoà An nằm trong các trường Top của TQ. Một cơ duyên nào đó đã đưa anh và cô học cùng 1 lớp, ngồi chung 1 bàn cùng nhau trải qua nhiều khoảng khắc thăng trầm thời học sinh cao trung, trải qua tình yêu ngây thơ của tuổi học trò. Chẳng biết từ lúc nào anh đã thích thầm cô, mặc dù anh biết anh đã có Vị hôn thê được sắp đặt từ nhỏ. Anh cố gắng kiềm chế trái tim mình xuống nhưng điều đó gần như không thể đối với anh. Và câu truyện đó bắt đầu từ lúc cô bước vào lớp anh.....Anh Lăng Tử Dương - Đại thiếu gia của Tập Đoàn Lăng Thị Cô Lâm Phi Phi - Thiên kim Tiểu thư của Tập Đoàn Lâm Thị… Đầu Gấu Thích Cam Ngọt [Nerys] Nerys264 5 0 2 Cam ngọt thì có là ai cũng phải xiêu lòng thôi!!!… Sẽ có "tôi ở một vũ trụ khác" yêu em thanhnhan0610 2 0 2 Thương em là điều anh không thể, vì từ khi anh trưởng thành, anh đã "tự phủ nhận" bản thân có thể nảy sinh sự rung động với con trai, lựa chọn không bao giờ thừa nhận có khả năng yêu một người con trai từng không ít lần thổ lộ, nửa đùa nửa thật rằng em "crush" anh, sau những biểu cảm bất lực, ngại ngùng, đến bật cười, anh không thể phủ nhận rằng bản thân có một chút vui vẻ vì có người thích lẽ vì em từng nói thích anh, nên bản thân anh cũng không kiềm được chú ý đến em nhiều hơn. Anh nhớ đến những sản phẩm của em, nhớ những kịch bản gây cười mà chúng ta đã cùng chuẩn bị, cũng quan tâm đến lịch sử tình trường của em, ... Có lẽ vì trên đời này anh không muốn phụ lòng một ai, nếu em thích anh, nghĩ tới anh đầu tiên; anh không thể đáp lại nhưng cũng sẽ dành cho em sự quan tâm tương muốn mỗi ngày đều được thấy em cười, làm điểm tựa cho em những lúc em ngẩn ngơ khi lên hình,... có thể là một người anh, một người leader team trách nghiệm và vạch ra cho em một tương lai khi anh không còn làm cùng em câu chuyện về OTP mình ship, tên nhân vật đã được thay đổi để không ảnh hưởng đến người thật ngoài đời. Những tình tiết trong truyện được mình góp nhặt từ những tương tác giữa OTP của mình, có 30% sự thật và 70% mình vẽ vời thêm vào- ở diễn biến tâm lý của hai có sử dụng yếu tố giả tưởng những phiên bản "tôi" ở những vũ trụ khác" có cuộc sống tương tự, tính cách, ngoại hình giống nhân vật tôi ở trái đất.… Gió mùa đông, mây mùa hạ [Fanfic Phong Vân] KyeonMayy 2 0 2 Thể loại FanfictionAuthor Mayy KyeonBộ truyện hoàn toàn dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, nhân vật được lấy ý tưởng từ bộ phim "Thương Ngày Nắng Về", cốt truyện do tác giả tự tưởng tượng, KHÔNG DỰA TRÊN BẤT CỨ KỊCH BẢN NÀO CÓ SẴN, mong đọc giả tôn trọng và không áp đặt vào đời sống thực tế của nhân vật, xin cảm ơn!… [Kookv] Jungkook & Taehyung huong_kookv_31219 12 5 2 Jungkook một ma cà rồng sống trên 100 tuổi , nhưng tuổi của anh mãi ở tuổi 17 Taehyung là học sinh mới chuyển đến trường BTS Và một số nhân vật khác… [BHTT][EDIT] TRUỴ HOAN TRỌNG NHẶT - THẢO TỬU ĐÍCH KHIẾU HOA TỬ GauNinn 0 1 1 TRUỴ HOAN TRỌNG NHẶTTác Giả Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa TửSố Chương 149Tình trạng Đã HoànVăn ÁnỞ cái thời nhà họ Kỷ còn đang thịnh vượng, thì cái thời còn trẻ người non không dạ, Kỷ Sầm An làm không thiếu việc thiếu đạo đức, trong đó chuyện ngông cuồng nhất chính là dùng mọi thủ đoạn theo đuổi Nam Ca, âm mưu tính kế từng bước để người này làm bạn gái mình, sau đó dùng cách như nuôi chim khổng tước xinh đẹp yếu đuối mà đối xử với Nam Ca, giam cầm người ta lại ở bên cạnh, rồi tuỳ ý mà khi dễ, không thiếu làm những chuyện thiếu đạo ấy, Nam Ca chỉ là một kẻ tiểu tốt ở thành phố Z, tính tình cao ngạo nhưng năng lực thì có hạn, cho nên khi bị khi dễ chỉ biết nghiến răng nghiến lợi, đỏ mắt mà chịu Ca hận người này, ghét người thường người này, cũng khinh thường cả bản Sầm An trước giờ không thèm để tâm, càng ngày làm càng quá đáng mà không hề cảm thấy áy náy.… [Lucy/Đn BnHA] Spirits Hero? Fujiwara_Shio 47,986 3,877 19 Tên truyện Spirits Hero?Tác giả Fujiwara ShioĐối tượng Bakugo KatsukiĐộ dài LongficTình trạng Đang chỉnh Chỉ là chia tay thôi mà, sao mọi người lại buồn vậy? Nói thế thôi, chứ cô cũng buồn lắm...Từ bây giờ, cô sẽ không còn cơ hội làm nhiệm vụ với Natsu, chị Erza và Gray nữa, không còn cơ hội đi chơi cùng Wendy và Carla, cũng chẳng còn cơ hội viết tiểu thuyết cho Levy đọc nữa, không còn cơ hội than vãn làm nũng với chị Mira nữa..."Xin lỗi mọi người... Lucy không thể... b-bên mọi người nữa rồi...."… My Engineer Có áo thực tập kỹ thuật, có bánh răng, có vợ chưa? mot197 1,909 146 24 Tên gốc My engineer มีช็อป มีเกียร์ มีเมียรึยังวะTác giả Mommae Bản edit theo sở thích cá nhân, có thể không chính xác theo bản gốc 100%.Bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup hoặc mang đi bất kỳ Ốc…
Vừa đi vừa suy nghĩ, thật ra thì việc Min Yoongi thích tôi đã được tôi phát hiện từ lâu. Nhất là cái cách anh quan tâm đặc biệt với tôi khiến bao người ngưỡng mộ sao mà không nghi ngờ cho tiếc là tôi tại sao lại không hề có cảm giác thích anh, thích như một người con gái. Nhưng bù lại tôi rất quý anh y một người anh trai ruột của tôi. Thật, đã bao lần tôi muốn nói cái cảm giác này cho Yoongi biết nhưng lại sợ anh bị tổn thương nên thôi, có ai ngờ lại đưa đến hậu quả thế này cơ cộc! – tiếng chị Tae Yeon gõ cửa- Vào đi!Bỏ qua cái mớ suy nghĩ kia, tôi nhanh chóng chuyển bị tư thế ứng phó với cái mặt cùng giọng nói lạnh như nước Giám đốc Kim, tôi đưa người đếnVừa nói chị Tae Yeon vừa bước vào, vẻ mặt nghiêm túc khác hẳn ngày thườngOa! Rộng quá, lại còn sang trọng nữa chứ. Tôi tự hỏi không biết đây có phải phòng làm việc không nữa, đúng là người có chức lớn trong công ty độc quyền có làm việc của Boss Kim khác hẳn với nơi tôi làm việc, nhìn vô là biết thoải mái. Cả căn phòng thoang thoảng mùi của cây xanh, nhìn từ cửa kính lớn trong phòng ra là cả một thành giờ mắt tôi cứ sáng đong đong như đèn pha xe hơi ấy. có còn quan tâm gì đến hai người kia đâu. Thấy vậy chị Tae Yeon đánh lông nheo, lấy chân đạp tôi một A! – Tôi hét lên một tiếng đau đớn, nhỏ thôi nhưng cũng đủ cho 2 người kia nghe thấy. Nhìn lên chị ấy tôi bắt gặp cái lườm dao búa thì rùng mình vội lấy lại vẻ nghiêm trang ban Được rồi! Ra ngoài điKim Taehyung lên tiếng cắt đứt bầu không khí này. Lúc này, cậu ta đang ngồi bắt chéo chân trước bàn làm việc, bộ mặt lạnh lùng nhưng quyến tự hỏi không biết bọn lớp 12 mà gặp lại cậu ta thì sẽ thế nào đây. Nghĩ tới bộ mặt con gái tôi khẽ nhếch môi cười, tôi là vậy, buồn cũng nhanh mà vui cũng nhanh nên chuyện lúc nãy tôi quên hết Cười gì?Giọng nói băng lãnh quen thuộc vang lên làm tôi giật mình, nhìn lại thì chị Tae Yeon không biết đã ra từ lúc nào, quay mặt đi tôi chẳng dám nhìn vào ánh mắt ấy, lắp bắp nói- A! Không...không có gì đâu. Boss, vậy tôi... làm gì?- Boss?Ối tôi quên mất, chỉ có nhân viên bọn tôi mới gọi giám đốc Kim là Boss Kim thôi, giám đốc nào có biết gì nên hỏi vậy cũng là chuyện thường, tôi vội cứu chữa lỗi lầm tai hại vừa mới gây Nếu...nếu không thích tôi sẽ đổi lại Không sao. Vừa nghe xong câu này cứ như sét đánh vào trong đầu vậy, không nghe lầm chứ. Cậu ta có phải vừa nói "không sao" phải không? Đã vậy lại còn rất nhẹ nhàng nữa cơ đấy, kiểm chứng thử coi. Nghĩ vậy rồi đưa tay lên mặt véo một cái thật đau, đời không như là mơ, đau thấu cả xương mặt. Thấy tôi có hành động lạ, cậu ta nheo mày hỏi bằng giọng cũ- Cô lại sao nữa vậy?- Còn không phải vì....À không, công việc của tôi là gì ạ?Lời nói đầu chưa kịp thốt ra tôi đã ý thức mình đang chuyển bị nói một điều rất khủng khiếp liền nuốt nói vào và đưa bộ mặt nai tơ như con ngơ ra Ừm! Bàn làm việc của cô từ nay sẽ ở phía ta hất mặt về phía góc phòng, ở đó có một cái bàn khá đẹp, thiết kế tinh xảo, chỉ cần nhìn cũng biết nó thoải mái cỡ nào- Công việc thì từ từ sẽ có người hướng rồi cậu ta liền đứng dậy bỏ đi mà không nói một câu nào, mặc xác tôi ứ thèm quan tâm. Chạy đến bàn làm việc, tôi thử cái ghế màu đen mềm mại, xoay đi xoay lại rồi tự cảm thán thoải mái thật với chính xuống, tôi sắp tài liệu chuẩn bị ra về rồi mà vẫn chẳng thấy cậu ta đâu. Lúc nãy tôi có hỏi một người hay đi cùng Kim Taehyung thì mới biết cậu ta có một cuộc họp quan trọng nên mới bỏ đi như thế và còn biết được thể nào cậu ta cũng quay lại công ty để làm việc dưng trong lòng lại cảm thấy tưng tức, không biết cậu ta có phải là người không nữa, làm việc từ sáng tới khuya mà không ăn miếng cơm tự dưng lại cảm thấy mình vô duyên, ơ hay mình có phải mẹ hay bạn gái của cậu ta đâu mà lại lo lắng làm như quen thân vậy, chỉ sợ người khác lại bao tôi người sang bắt quàng làm họ thì thì nói cho oai, thật ra tôi thấy lo cho Kim Taehyung lắm, dù gì cũng từng học với nhau mà. Thế là tôi liền ngồi đợi cậu ta một lát................Cái một lát của tôi sao mà nhanh đến vậy không biết, đã 2 tiếng trôi qua rồi. Không đợi được nữa, tôi đứng bật dậy bỏ về. Ấy thế mà vừa mới bước tới cửa đã va phải cái thân hình cao lớn, chất phác Ai? – Tôi kêu lên một tiếng rồi thầm nhủ không biết tên quái vật này làm bằng gì mà cứng như đá thế không Sao vẫn còn ở đây?Giọng nói lạnh lùng quen thuộc này khiến tôi bỏ qua cái đau mà ngước mắt lên nhìn. Ái chà! Cậu ta định quyến rũ tôi hay sao mà ăn mặc cái kiểu đấy. Tóc tai thì bù xù hình như cậu ta vò nó thì phải nhưng như vậy lại càng ra dáng đàn ông hơn, hơi thở hộc hệch nóng ran tỏ vẻ mệt mỏi. Lại còn cà vạt vất chỗ nào rồi không biết, chỉ khoác mỗi cái sơ mi được cởi tới chiếc cúc thứ ba lộ cả xương quai xanh rắn chắc cùng với chiếc quần đen dài sang trọng. chả hiểu sao mặt tôi lại đỏ nữa đã vậy lời nói cũng trở nên lắp bắp- Không..tôi...tôi..Chưa kịp nói xong thì tôi đã thấy cậu ta gục đầu bên vai tôi à chỉ mỗi cái đầu thôi nhé rồi thì thào gì đó- Đói...- Hả? Boss! Boss nói gì?- Tôi đói..- A, ra là đói. Cũng tại tham việc quá làm gì, sức người chứ phải sức trâu đâu mà nhịn đói Taehyung vẫn gục vào vai tôi, tôi liền dìu cậu ta vào ghế rồi hẵng giọng nói- Chờ tôi một lát, tôi về ngay......................Vừa bước vô định kêu cậu ta dậy ăn chút đồ ăn thì cậu ta đã ngủ lúc nào không Lúc cậu ta ngủ công nhận dễ thương thật chẳng bù cho những làm việc cứ nhìn vào đôi mắt ấy là run cả mi dài thật đấy, ui tự dưng ngắm người ta thế này cậu ta mà biết thì mất mặt lắm. Lúc ấy chả hiểu sao trong đầu tôi nảy lên cái ý tồi tệ hết biết, đó là vẽ lên khuôn mặt hoàn hảo của cậu là làm, tôi nhanh chóng lấy cái bút màu từ trong giỏ ra rồi đến gần Kim Taehyung. Cậu ta vẫn đang ngủ chẳng hay biết gì tôi cười thầm.Tư thế của hai đứa tôi hiện giờ là đè trên người Kim Taehyung tay cầm cây bút màu với ánh mắt sắc nhọn, còn Boss thì nằm phía dưới. Tóm lại tư thế này khiến cho người ta cảm thấy rất chi là mờ ám....Mở nắp bút, tôi cười đểu ngày càng tiến gần khuôn mặt cậu ta chuẩn bị xử nó thì... một bàn tay to lớn giữ tay tôi lại tiện thể chuyển tư thế nằm dưới của mình thành nằm trên A!Cái? Cái gì thế này? Cậu ta nãy giờ chả lẽ giả vờ ngủ?
Câu nói vừa thốt ra, MC và mọi người sốc hết một lượt, nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ, lẽ nào đây chính là người con gái của năm. Tiếp tới là những tràng pháo tay vang dội từ mọi phía, có người còn huýt sao khen lấy khen để Jennie. MC cũng lau mồ hôi trên mặt, cười gượng nói- Haha! Cô có thể cho mọi người biết suy nghĩ độc đáo đó bắt nguồn từ đâu không?MC hỏi, mọi người thì hò hét tán dương lúc đó Jennie mới nhận ra rằng mình lố, không phải lố thường mà là lố nặng, ngại ngại cô lủi thủi xin phép rút lui khỏi cuộc chơi. Mà vừa mới ra khỏi cái đám đông đó cô lại bị sếp lớn nhà mình kéo đi, số cô đúng là chẳng bao giờ yên Taehyung dẫn cô ra một góc khuất, cốc cô một cái rõ đau rồi mắng- Em làm cái gì ngu ngốc trên đó vậy? Định diễn trò hề cho mọi người xem à?- Không – Bị đau Jennie đưa tay lên xoa đầu, mặt mũi nhăn hết cả ra- Còn dám nói mà cái thằng đó là ai? Sao lại dám thân thiết với em như ngước mắt lên nhìn chằm chằm cậu, hình như là đang rất giận, mặt đỏ hết lên rồi. Bỗng cô nhận ra cái gì đó, cười tủm tỉm hỏi- Ghen à?- Anh muốn giết chết thằng nghe Boss nói mà thấy mắc cười lại nhìn bộ dáng vò đầu kia phong lưu biết chừng nào thì cái tính tình nó trẻ con chừng Này Boss!- Hửm?- Anh cute quá!Rồi xong, Jennie đâu biết cái hậu quả sau lời nói ấy thế là bị vác không thương tiếc, vác như vác lợn ấy chứ không phải vác như kiểu phim tình cảm sến súa nào Thả em xuống! Mau! – Cô giãy đành đạch như con cá thiếu nước vậy mà người nào đó không nói không rằng vẫn mặc xác vác cô Jennie vào trong xe, thắt dây cho cô xong xuôi rồi cậu mới bắt đầu đe dọa - Ngồi yên ở đây nếu không muốn bị trừ lương. Cô nuốt ực một cái. Vâng, bạn trai cô đó đồng thời cũng là vị sếp lớn của cô, nhưng chuyện tình cảm và công việc có liên quan gì đến nhau mà cứ suốt ngày đem ra dọa vậy, tội cho cái phận bé nhỏ của đi tối về đều bị vác ném vào xe, may nhỉ, chân đỡ chạm đất, đỡ mỏi chân mà sao Jennie chẳng thấy may chút quãng đường đi về cô chẳng dám hó hé câu nào, tự nhủ im lặng là vàng, là tự bảo vệ bản thân khỏi ác ma. Cơ mà đi chưa được bao lâu thì ngủ xừ nó mất rồi, ngủ chả biết trăng biết trời gì luôn, cứ vậy mà ngủ Taehyung thấy Jennie ngủ quên thì dừng xe lại, tranh thủ lấy cái áo khoác đắp cho cô. Cả ngày nay cô chơi nhiều nên chắc mệt lắm, vén lại tóc cho cô, cậu mỉm cười, khẽ nói- Ngốc! Em cũng ghen còn tới nhà, Jennie được bế lên tận chung cư, cậu đưa cô vào giường, đắp chăn cẩn thận rồi ra ngoài ký một số tài ngày của họ trôi qua đơn giản như thế. Chỉ là chút ghen vụt vặt, chỉ là đôi lúc dỗi hờn vu vơ khi thì ngọt ngào khó tả nên ngày kế tiếp yên bình trôi qua cho đến..........Tại công ty, trong phòng làm việc của Kim Taehyung- Taehyung, thế anh có đi họp lớp không?Lí do cô có ở đây là vì nằm dài ở nhà chán quá không biết làm gì nên đem cơm trưa tới cho cậu, mà hiện giờ Jennie muốn đi làm cũng không được, hai tay đều bị thương nên Taehyung không cho đi làm, còn nói thêm không muốn nhận người bị thiểu não lúc nào cũng ngu ngơ như nãy đang đi lông bông ngoài đường thì gặp Oh Sehun mới nhớ ra cái vụ họp lớp, chết thật chủ nhật tuần này là họp rồi mà cô quên không hỏi cậu nên vừa đưa cơm vừa hỏi luôn cho Có lẽ.......- Nè, rốt cuộc có đi không, ba năm mới họp một lần ...- Thôi kệ, anh đi hay không cũng đâu liên quan đến em, vậy hôm đó anh chịu khó ở nhà một mình, em đi cả ngày Em nỡ sao? Anh ở nhà sẽ buồn lại cái mặt suốt ngày trêu cô, nhưng sao nó khiến con tim Jennie dung dinh lạ kì. Nhưng đâu chỉ vì cái bản mặt đẹp trai đó mà làm vỡ kế hoạch được, cô lạnh lùng đáp lại- Kệ anh, không liên quan đến em- À, ra vậy, anh còn định tháng sau cho em đi làm trở lại thôi thì suy nghĩ kĩ một chút về vấn đề vừa mới nghe thấy, não nó liền nhanh chóng chạy lại xoa xoa bóp bóp đấm vai cho Đại Boss của cô, tiếp tới là dùng giọng năn nỉ ỉ oi- Sếp! Em nghĩ kĩ rồi, anh quan trọng hơn mấy cái việc đấy nên cho em đi làm lại đi, tháng này em nghèo sắp chết ...- Nhưng em cũng không thể không đi họp lớp được hay anh đi cùng em, dù sao anh cũng phải gặp lại bạn bè chút chứ bộ. - Jennie vừa dứt lời liền được cậu kéo ngồi lên đùi, hai tay cậu ôm chặt eo cô, đầu thì dựa lên vai nói nhẹ- Anh không thích gặp mấy đứa từng theo đuổi nói mà lòng cô lao xao hết cả lên, rõ dở hơi, chỉ vì cái lí do vớ vẩn cùi bắp ấy mà không chịu đi họp lớp mới Sao phải quan tâm, em có thích người ta đâu mà Thế còn Kang Daniel?Cậu hỏi, giọng hơi trầm, cứ như phải kìm nén. Jennie nghe, bỗng ngây ngốc không biết trả lời sao nhưng khi nhìn vào ánh mắt tràn ngập yêu thương của Taehyung cô mới hiểu rằng, Daniel đã là quá khứ còn Kim Taehyung mới là hiện tại và tương lai của cô, là người cô thương bây giờ và sau này cũng Em có còn thích tên đó?Mỉm cười, cô lắc đầu rồi nói- Ngoài anh ra, người khác không có bản lĩnh làm em thích nhiều thế này họp lớp, mọi người đều đã trưởng thành nên quyết định thuê một phòng bar riêng để mở tiệc. Cả lớp có ba mươi bảy thành viên, tính sơ sài thì những người thành công được một phần bốn lớp, đa phần là về làm ruộng và nhân viên văn và Taehyung bước vào trong, hình ảnh tuổi học trò của bọn cô giờ đây đã lưu thành kí ức. Trước mặt cô là những khuôn mặt trưởng thành theo năm tháng, gặp lại họ cũng không biết nên nói gì, nên kể gì, rõ ràng cô từng rất thân với thành đúng là không khác với chia ly cho tới ngồi bên nàng lớp phó đanh đá của lớp, vẫn nghiêm túc như thường chỉ là khuôn mặt có chút thay đổi có chút mệt mỏi của công việc đang Uống một ly chứ Jennie, cũng lâu rồi không phó đưa cô ly bia vừa ỪmJennie nhận lấy ly bia còn chưa kịp đưa vào miệng đã bị cướp mất, Taehyung cầm ly bia một hơi dốc sạch, uống xong nói như đúng rồi- Nó không uống được, tôi uống phó thấy vậy cười cười trêu lớp trưởng, thì thầm to nhỏ cái gì đó, bơ luôn Jennie. Hai người này mờ ám quá, nghe đâu hồi trước lớp phó từng tỏ tình với Taehyung thì phải nhưng hình như bị từ chối, lỡ đâu hai người này thích lại thì buồn buồn định ngồi tán ngẫu với mấy cô bạn khác thì Kang Daniel tới ngồi cạnh cô trò chuyện- Jennie này, hôm trước Jihyo có nói gì thì đừng để trong bụng nhé, tính nó nông nổi Ừ, không có gì Mà Jennie với lớp trưởng đang hẹn hò à? Sao nhìn thân thiết vậy?Kang Daniel nói với giọng buồn buồn, cô không trả lời, chỉ cười thôi, cô cũng không muốn làm mọi chuyện rối lên nhưng Jennie lần này càng khiến mọi chuyện trở nên rối hơn.
Mất rồi? Nghe thật nực cười!Phong Mạc Tử đột nhiên lại cười cười trước con mắt ngạc nhiên của mọi người, họ không hiểu cho đến khi- Cậu thật biết cách đùa Joy. Đừng giỡn nữa, cô ấy ở phòng nào trong bệnh viện?- Tử! Tôi không biết đùa, là sự thật, cô ấy chết khi cứu vừa dứt lời đã bị một lực mạnh xiết cổ áo, Mạc Tử một tay cầm cổ áo Joy, một tay vung lên giữa không trung có thể đấm đối phương bất cứ lúc nào. Ánh mắt sắc nhọn tàn nhẫn, giọng nói rít lên đầy đáng sợ. - Tôi bảo cậu thôi đùa. AN ĐÂU?Những người trong trong căn phòng chứng kiến cảnh này thì hốt hoảng, Haley đang ngồi cũng phải bật dậy ngăn cản. Nhưng nói cách nào, khuyên thế nào cậu ta cũng không nghe, cô chưa bao giờ chứng kiến một Mạc tử đáng sợ như vậy, cú đấm của cậu vung vào mặt Joy. Haley sợ nếu tiếp tục thì cả hai đánh nhau nên hét lên- Phong Mạc Tử, Joy không có lỗi, An cô ấy vì đẩy cậu ra khỏi chiếc xe mà không kịp bảo vệ mình nên mới...- Tôi không tin!-Cậu không tin tôi cũng chẳng biết làm sao?Mạc Tử thả Joy ra, bàn tay buông xuống, đáy mắt hoang mang không dám tin vào sự thật. An không thể nào để cậu một mình như vậy được, trong một khắc cậu sợ phải chấp nhận sự Cậu nghỉ ngơi đi, tôi với Joy về trước. Bác gái chúng cháu đi, cứ để cho cậu ấy bình tĩnh Được!- Phải rồi! Nếu cậu cố chấp không tin, nghỉ ngơi cho tốt, sáng mai chúng tôi đưa cậu đến gặp cô nói xong liền bỏ đi, khuôn mặt Mạc Tử trắng bệch, bờ vai không kiềm chế mà run lên từng cơn, đôi chân như mất đi khả năng đứng vững khiến cậu muốn ngã. Cả đời cậu chưa bao giờ cảm thấy sợ như lúc này, trải qua một giấc ngủ dài, đùng cái An không còn bên cậu. Điều này làm sao chấp nhận được, có ai biết cậu phải làm sao đây?Ngoài xe,- Có sao không?Haley vừa hỏi vừa chạm vào vết sưng trên mặt Joy do Mạc Tử gây ra, vẻ mặt lo lắng không khỏi hiện lên. Vừa rồi, cô như thấy một Mạc Tử khác, cô không ngờ người cô yêu mười mấy năm lại hành xử như thế, lời nói của cô cậu ta cũng chẳng bỏ vào tai, rốt cuộc Haley trong mắt cậu đã thấp kém đến mức nhìn ánh mắt kia, lần đầu tiên dành cho mình không phải cho ai khác bất giác cảm động vô cùng, cư nhiên muốn lưu giữ khoảnh khác này mãi. Chỉ là một giây sau đó, cánh tay đẹp đẽ ấy buông xuống, lông mi cong vút hạ một nửa, nhìn sơ qua là biết đang chứa những u buồn. Anh tự cười chính mình ảo tưởng- Thất vọng?- Ừ, dù biết trước nhưng lúc chứng kiến mới thấy Trải qua một thời gian, cậu ta tự khắc sẽ quên cô gái nói xong thấy Haley thở dài, anh quen cô lâu như thế đương nhiên biết giờ cô đang nghĩ gì nên nói tiếp- Chuyện đó...cũng không phải là lỗi của mày, đừng quan tâm Nhưng một nửa cũng tại tao, lỡ Mạc Tử phát hiện thì phải làm sao? Thật không dám nghĩ mệt mỏi dựa đầu vào ghế tựa, cảm thấy mọi thứ thật khó khăn đối với cô. Cô chán ghét việc phải một mình đối diện cuộc sống này. Nhưng...- Ngốc! Có bị phát hiện thì tất cả tao một câu nói của Joy làm Haley bừng tỉnh, cô ngạc nhiên dương mắt tròn nhìn anh. Có phải vừa rồi cô vừa nghe lầm, nhưng khi nhìn nụ cười nửa vời của anh thì cô không dám phủ nhận nữa. Cô có lẽ đã quên, trước giờ Joy luôn ở bên cô, giúp cô làm những việc xấu xa mà tưởng chừng bản thân không dám, đã luôn thức tỉnh cô lúc cô buồn rầu chìm trong men rượu. Mặc dù Joy đã nói những câu như vậy rất nhiều nhưng lần đầu tiên cô cảm thấy mình bị rung động. Thật sự rung động bởi lời nói đó, cảm giác cô độc lúc nãy tan biến như một làn khói. - Mày sao lại tốt với tao như thế? Haley hỏi, không hiểu sao tim cô lại đập mạnh như vậy, trước nay ở gần Joy có bao giờ bị như vậy. Chỉ mong khi hỏi câu này, Joy sẽ trả lời khác xa với điều cô đang nghĩ lúc này, vì có thế cô mới không ngại ngùng với Joy. Người ta thường bảo đời chả như mơ, quả vậy vì...- Vì lỡ yêu chứ điên mất!!! Ngày hôm sau, dự với chả báo, thời với chả tiết, trên truyền hình kêu mai nắng, thế mà nhìn coi, mưa như trút nước. Dự báo thời tiết kiểu này nguy hiểm quá, mưa bão thất thường người qua đường ngã sấp mặt mất. Người người nhà nhà không dám bước ra đường nửa bước, vậy mà có một kẻ gần như điên lên nhất quyết đòi ra nghĩa trang bằng được. Nhìn Mạc Tử khổ sở, khuôn mặt xanh xao, vết thương trên đầu chưa khỏi mà xót, bất đắc dĩ Haley và Joy đành đưa cậu ta ra trang, một nơi an nghĩ cho những người đã khuất, không khí ở đây lúc nào cũng ảm đạm và buồn nhạt, cộng thêm hôm nay trời không có chút ánh sáng, nghe có chút run người. Ở một phần nào đó trong nghĩa trang, có một ngôi mộ vừa mới được đắp cách đây không lâu, những bó hoa tươi đẹp được xếp cẩn thận quanh ngôi một trên ngôi mộ là hình của một cô gái trẻ trung xinh đẹp, cười tươi như một bông hoa. Haley nhìn thấy có người đến trước cả bọn họ, đến gần mới biết thì ra là Lập Triết và bạn gái anh ấy, Hạ Linh. Nhìn mắt Linh sưng đỏ Haley đoán cô ấy đã khóc rất nhiều. Không ngờ An lại có những người bạn tốt như vậy- Đừng bận tâm gì cả, mình sẽ giúp cậu chăm sóc gia đình, yên nghỉ nói xong lại không kiềm được bản thân muốn khóc, nước mắt lại cứ chảy may mà có Triết an ủi. Cô nhìn sang bên, Mạc Tử đang tới gần chỗ này, đằng sau còn thêm hai người. Lúc Mạc Tử nhìn thấy mộ An, Linh thấy cậu cứ đứng đơ như vậy, một câu cũng không nói, nước mắt một giọt cũng không rơi. Còn nghĩ, cậu ta thật vô tâm, nhưng cô đã lầm, có những người biểu lộ tình cảm khác nhau chẳng hạn như cô, có lẽ chỉ biết khóc thương với Mạc Tử, ngay lúc này, cậu ta khụy gối quỳ xuống trước mộ An, cây dù trên tay cũng rớt tự lúc nào. Mưa cứ mưa, việc cậu ta quỳ vẫn quỳ dù Haley xót chạy đến che, mưa làm ướt người cậu, gió thổi qua lạnh cóng chân tay. Một tiếng trôi qua, Mạc Tử cứ quỳ như vậy, Linh cơ thể vốn đã yếu không thể chịu lâu nên đã về trước, Linh về Triết cũng về. Joy và Haley biết Mạc Tử cần có không gian yên tĩnh với An nên ra xe Mạc Tử, từ lúc biết nhận thức chưa bao giờ nếm trải cảm giác mất mát, cậu cũng không nghĩ tới việc phải mất đi thứ gì đó. Bây giờ cậu phải chịu đựng chuyện này Mạc Tử có lẽ không thể chịu nổi vì cú sốc quá ta thường bảo khi trải qua việc người mình thương yêu mất đi, có hai điều tùy thuộc xảy ra. Thứ nhất người đó mắc chứng trầm cảm, nặng nhẹ tùy mức độ. Thứ hai bị chứng ảo giác, khiến cho người đó hành động không có suy Mạc Tử đều vướng phải hai điều đó, như ngay lúc này người cậu đã không còn chỗ nào để mưa làm ướt. Hai tiếng trôi qua thật nhanh, Haley vì mãi vẫn không thấy Mạc Tử ra nên lo lắng vào xem thử, rồi khi nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp trứơc mặt mình khiến cô không đứng vững suýt ngã, may mà có Joy đằng Mạc Tử, cả người lấm lem bùn đất, dùng hai bàn tay bới nề đất đá, máu từ tay chảy ra mà ngay cả nước mưa cũng trôi không kịp. Cậu ta đang bới mộ An!!!Joy cũng không ngờ đến lại có sự việc xảy ra, nhất thời không phản ứng được, chỉ có thể trơ mắt ra nhìn cậu ta điên cuồng bới đất bằng tay lại bình tĩnh hơn, chạy nhanh đến cản Mạc Tử lại, cây dù trong tay cũng rơi tự lúc nào- Tử! Cậu đang làm gì vậy?Cô hỏi, thấy cậu tươi cười trả lời- Tôi nghe thấy An gọi, tôi phải đưa cô ấy ra. - Cậu...Haley ngạc nhiên không thốt nên lời, đáy mắt cô lay động dữ dội. Mạc Tử! Cậu thà làm kẻ điên chứ không tin An An chết rồi, cậu tỉnh lại một lần nữa nhắc lại để Mạc Tử tỉnh ngộ nhưng...- An không chết, cô ấy chỉ đang giận tôi.
một ngoan hai mất việc cho em chọn