mộng cầm ơi nếu sợ tiếng từ ly

Đoan Trang chọn con đường vất vả nhất ở nước Việt Nam thế kỷ 21, con đường đấu tranh dân chủ. Đoan Trang có hai tính cách để từ chối hai con đường nhung lụa, chọn con đường khổ ải, đó là lý tưởng và phản kháng, hay nói nôm na là mơ mộng và bướng bỉnh. Ở thế C hương 107: Giấc mộng xuân. /821. Trước Tiếp. Quả nhiên danh hiệu nghệ sĩ chơi guitar bass giỏi nhất trong giới nhạc rock này của anh ta không phải là hữu danh vô thực. Khi nốt trầm cuối cùng vang lên, cả thính phòng vẫn còn văng vẳng dư âm của bản độc tấu. Sau đó Khương Tình mộng nở thành hoa oan trái. Vườn hồn ủng nhiễm sắc hương. Lũ hồ điệp ngày xưa quen đường vờn bay đụng phải. Mùi hương, rụng xuống thảm thương. TIẾNG VỌNG TỪ ĐÁY VỰC. Trong muôn ngàn tiếng muốn tìm ra. Tiếng nào thiết tha. Tiếng nào trung thực Chương 25: Đừng sợ. Khương Vũ ngồi trong phòng học vắng lặng, chờ đợi sự xuất hiện của chàng trai kia. Ngoài trời tuyết rơi càng lúc càng lớn, tựa như những chiếc lông vũ đang chao liệng. Trên hành lang không một bóng người vang lên tiếng bước chân nặng nề. Văn & Chữ. Đọc thơ tình Hoàng Cầm, xem ảnh Nguyễn Đình Toán 27. 07. 13 - 9:17 pm. Nhà thơ Hoàng Cầm và nhiếp ảnh gia Nguyễn Đình Toán (Ảnh: Nguyễn Trọng Tạo) Nhiếp ảnh gia Nguyễn Đình Toán là một người mà nhà văn nhà thơ nào ở Hà Nội cũng phải biết đến. Hầu như tất Trăng ơi trăng vỡ tự lâu rồi, theo tiếng nấc u hoài. Xang 12 Lời xưa thề còn in theo bóng mây, theo dấu chân vẫn chưa tàn phai. Cống 16 Tình ban đầu vì đâu trái ngang, duyên kiếp ơi đến nay thôi lìa tan. Xê 20 Mộng cầm ơi thôi đừng chờ đợi nữa, vì người của en yêu đã thành phế nhân rồi. Xề 24 Mộng ban đầu chỉ bấy nhiêu thôi, H5 Ffcredit. Ai mua trăng tôi bán trăng choTrăng nằm yên trên cành liễu đợi chờAi mua trăng tôi bán trăng choKhông bán tình duyên ước hẹn hòVỌNG CỔ1…..Ai mua trăng mà người đêm đi bánNgười định bán bao nhiêu một ánh……Trăng vàngNgười ở trần gian hay tận chốn cung hằngTôi muốn hỏi người điên hay tỉnh cất tiếng rao hoài bán một vần trăngĐã mấy đêm rồi ngồi đếm sao băngNghe sương khuya nhỏ giọt vào hồnTôi muốn hỏi người để mua đứt vầng trăng nhưng chỉ sợ rằng trần giang u tối2…..Nàng hỏi ta rằng ta điên hay tỉnh còn nàng tỉnh hay điên mà mua ánh trăng vàngTrăng của riêng ta nhưng chỉ bán cho nàngTrăng trong thơ của Hàn Mạc Tử dù khuyết hay tròn dù đục hay trongNếu mấy đêm rồi nàng ngồi đém sao băng thì ta cũng thao thức qua những đêm sầu duyên kiếpNàng buồn vì sương khuya nhỏ giọt còn ta thì đợi chờ đã suốt một mùa trăngTHƠHàn Mạc Tử ơi, anh ở đâuLời ca nức nở, lệ vương sầuGiữa đêm trời đất đầy mưa gióCó kẻ tan rồi, mộng bể dâuNam Ai trước khi nối vô câu 3Nàng hỏi taTỉnh hay say mà đòi mua ánh trăng vàngTrăng vàng của riêng ta, ta chỉ bán cho nàngDù khuyết hay tròn, dù đục hay trongSuốt mấy đêm dài nàng ngồi đếm sao băngTrăng trong thơ của họ HànCũng cùng nàng thao thức đêm thâuNàng buồn vì sương khuya nhọtTa khóc than cho duyên kiếp lỡ làngTrong khi ta đợi ta chờ, suốt cả mấy mùa trăngCâu 3Rồi 1 đêm khuya khi trăng tà vừa khuất dạngThì trần gian này cũng vắng bóng một nhà thơNgười bán vầng trăng đã vĩnh viễn ra đi mang theo thơ nhạc và mãnh đời sương gióNữa kiếp thi nhân về với Chúa giữa đêm tàn hoang vắng cô liêuTrăng tà biết bán bao nhiêuHương trăng còn còn đọng ít nhiều trần gianMột người bán, một người mua, mãnh trăng lá 1 bài thơ đọa đàyVỌNG CỔ4…..Nghe tiếng người yêu gọi tên Hàn Mạc TửChàng vội quay đi lẫn vào trong bóng tối khi chuông khuya nức nở đổ……..Liên hồiÚp mặt vào tay chua xót ngậm ngùiNàng buông tiếng hỏi vì sao chàng không nóiChàng bảo hết rồi còn chi nữa Mộng Cầm ơiTôi đã quên nàng sao nàng chẳng quên tôiTiếc chi nữa một mãnh đời cô quạnhThôi hãy về đi kẻo sương khuya suống lạnhLạnh vầng trăng và lạnh thấm vai gầy5…..Ôi một mùa trăng đầy thơ với mộng có ngàn lời thương vạn tiếng giao thềNhưng chuyện tình duyên nào có ai ngờAi có ngờ đâu một đêm trăng vỡ cầm tay nàng chàng khẽ hỏi người yêu"Mộng Cầm ơi kìa vầng trăng vỡ, anh sợ tình ta cũng vỡ thôi"Tình tan vỡ theo mùa trăng tàn úaThôi thế là thôi lỡ cố nhân rồiLÝ CON SÁO6…..Duyên đôi taTan vỡ lâu rồi anh ơiVầng trăng vàng chơi vơiTrăng ơi trăng khuất bóng sau đồiTrong tiếng hát u hoàiTrời thu còn mờ in bóng aiNhưng dấu chưng vẫn chưa tàn phaiTình ban đầu vì đâu trái ngangBao ước mơ đến nay lìa tan…TRỞ VỀ VỌNG CỔMộng Cầm ơi đừng chờ đợi nữaBởi người yêu của em đã thành phế nhân rồiMộng ban đầu chỉ còn bấy nhiêu thôiĐôi dòng chữ với mấy lời nhắn nhủRun run tôi viết tên nàngAi mua trăng vàng tôi bán trăng choHow to Format LyricsType out all lyrics, even repeating song parts like the chorusLyrics should be broken down into individual linesUse section headers above different song parts like [Verse], [Chorus], italics lyric and bold lyric to distinguish between different vocalists in the same song partIf you don’t understand a lyric, use [?]To learn more, check out our transcription guide or visit our transcribers forum TÂM SỰ MỘNG CẦM Soạn giả Viễn Châu Bạn đang đọc Tâm sự mộng cầm Lối Ai mua trăng tôi bán trăng cho Trăng nằm yên trên cành liễu đợi chờ Ai mua trăng tôi bán trăng cho Chẳng bán tình duyên kiếp hẹn hò Vọng cổ 1/ Ai mua trăng mà người đem đi bán, người định bán bao nhiêu một ánh trăng … vàng Người ở trần gian hay tận chốn cung hằng, tôi muốn hỏi người điên hay tỉnh mà cất tiếng rao hoài bán một vầng trăng, đã mấy đêm rồi ngồi đếm sao băng, nghe sương khuya nhỏ giọt vào hồn, tôi muốn hỏi người để mua đứt một vầng trăng nhưng chỉ sợ rằng trần gian u tối. 2/ Nàng hỏi rằng ta điên hay tỉnh còn nàng tỉnh hay điên mà mua ánh trăng vàng, trăng của riêng ta nhưng chỉ bán cho nàng. Trăng trong thơ của Hàn Mặc Tử dù khuyết hay tròn dù đục hay trong, nếu mấy đêm rồi nàng ngồi đếm sao băng thì ta cũng thao thức qua những đêm sầu duyên kiếp, nàng buồn vì sương khuya nhỏ giọt còn ta thì đợi chờ đã suốt một mùa trăng. Phụng hoàng Mộng Cầm ơi, trăng vỡ mây … tan Kiếp thi nhân sắp trở về đất Chúa Lưu luyến làm chi chút tình tan vỡ Suối lệ cạn dòng thơ cũng cạn nguồn thơ Trăng vàng chơi vơi Ai bán vầng trăng cho đêm tối mịt mờ Nước mắt rưng rưng khóc thầm duyên số Nói tiếng tạ từ đau buốt mảnh hồn thơ 4/ Nghe tiếng người yêu gọi tên Hàn Mặc Tử tôi vội quay đi lẫn vào trong bóng tối khi chuông khuya nức nỡ đổ liên … hồi, úp mặt vào tay chua xót ngậm ngùi, nàng buông tiếng hỏi vì sao tôi không nói, tôi bảo hết rồi còn chi nữa Mộng Cầm ơi, tôi đã quên nàng sao nàng chẳng quên tôi, tiếc chi nữa một mảnh đời cô quạnh, thôi hãy về đi kẻo sương khuya xuống lạnh, lạnh vầng trăng và lạnh thấm vai gầy. 5/ Ôi một mùa trăng đầy thơ với mộng có ngàn lời thương có vạn tiếng giao thề, nhưng chuyện tình duyên nào có ai ngờ, ai có ngờ đâu một đêm trăng vỡ cầm tay người yêu tôi khẽ nói” Mộng Cầm ơi kìa vầng trăng vỡ, anh sợ tình mình rồi cũng vỡ thôi ..”, tình tan vỡ theo mùa trăng tàn úa, thôi thế là thôi lỡ cố nhân rồi. Lý con sáo Duyên đôi ta Tan vỡ lâu rồi em ơi Vầng trăng vàng chơi vơi Trăng ơi trăng khuất bóng sau đồi Trong tiếng hát u hoài Trời thu mờ còn in bóng ai Nhưng dấu chân vẫn chưa tàn phai Tình ban đầu vì đâu trái ngang Bao ước mơ đến nay lìa tan Về câu 6 Mộng Cầm ơi đừng chờ đợi nữa, bởi người của em yêu đã thành phế nhân rồi, mộng ban đầu chỉ còn bấy nhiêu thôi, đôi dòng chữ với mấy lời nhắn nhủ Run run tôi viết tên nàng Ai mua trăng vàng tôi bán trăng cho Tác phẩm này được bảo vệ bản quyền nội dung trên internet bởi DMCA, chúng tôi nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức. Vui lòng tôn trọng bản quyền tác phẩm, công sức và sự sáng tạo của chúng tôi. HÀN MẶC TỬTác giả Viễn ChâuThu Cúc sắp có chồng, còn tôi thì đã trót NAM AI1. …mang kiếp thi… nhân -Như tằm kia - nhả sợi tơ vàng2. Giữa cát bụi trần gian -Cho mãn kiếp xuân tàn -3. Nghe lòng mình như đại hải bao laNhư cảnh rừng có hoa nở chim ca4. Lại có cả tiếng quyên sầu -Tìm bạn giữa đêm thâu -5. Có những lời thơ như nức nở điên cuồngNhư nhỏ từng giọt máu trong tim6. Như gởi trọn nỗi niềm -Cho kẻchẳng hề quen -7. Những nỗi yêu thương vẫn âm thầm câm lặngĐể đêm đêm mình khóc một mình8. Khi hồn mê thảng thốt quay cuồngTheo nhịp máu con tim. -NHẠCBuồn ơi hai tiếng từ ly nảo nề,vì đâu hai đứa đành phải xa nhỏ đường chẳng xót xa,nay đã tàn theo gió trời Quy Nhơn nhạt nay trong gió lời thảm thương hoài,hồn thơ anh sẽ dệt gấm thiêu máu hòa tan ánh trăng ,đem gió hòa tan áng thơ ,đau thương anh lắm Cầm CỔCâu 4Mộng Cầm ơi! Nếu sợ hai tiếng từ ly thì em hãy về đi cho anh gói tròn thân phận. Vì trọn cuộc đời anh đã mang nhiều cay đắng nên cũng chẳng muốn chở tình ai cho nặng cánh phiêu… bồng. - Mộng Cầm ơi! Có phải đêm nay mười sáu trăng tròn. - Ai sẽ thay anh làm thơ ca tụng, nhắc nhở tình mình qua mấy mùa trăng. SL Trăng không còn là trăng của tình duyên mà treo chơi vơi trên bờ Liễu rũ. Thấm lạnh vào hồn sương đêm nhỏ giọt ,ướt mái tóc xanh của cô gái xuân 5Mộng Cầm ơi !Lần sau chót anh đưa em ngược về dĩ vãng để đừng đến tương lai vì chẳng đến bao giờ. - Biết số kiếp về đâu mà em đợi em chờ. - Có thể là anh sẽ xa em vĩnh viễn, trên cõi trần này chẳng gặp mặt nhau. SL Hoặc họ sẽ đưa anh đi tận nẻo trời xa ,ôm ấp mảnh hình hài không còn ai lui tới. Thì Mộng Cầm ơi đây là giây phút cuối, hai tiếng từ ly mình vĩnh biệt nhau rồi .Câu 6Mộng Cầm ơi lầu Ồng Hoàng đêm nay trăng sáng đá rêu mờ sương khói phủ đồi gỡ một lần rồi còn gặp nữa hay không,hay là duyên sơ ngộ như nước bèo mây thể rồi đây trên nẻo đời xa lạ,có gặp nhau chăng xin gọi cố nhân lỡ một lần đùa giỡn với yêu đương,tôi sợ lắm điệu buồn dang như cánh chim cuối trời bạt gió,để lúc đêm về nhắn gởi yêu thương ! Ai mua trăng tôi bán trăng choTrăng nằm yên trên cành liễu đợi chờAi mua trăng tôi bán trăng choKhông bán tình duyên ước hẹn hòVỌNG CỔ1…..Ai mua trăng mà người đêm đi bán, người định bán bao nhiêu một ánh……Trăng ở trần gian hay tận chốn cung hằng, tôi muốn hỏi người điên hay tỉnh cất tiếng rao hoài bán một vần trăng, đã mấy đêm rồi ngồi đếm sao băng, nghe sương khuya nhỏ giọt vào hồn, tôi muốn hỏi người để mua đứt vầng trăng nhưng chỉ sợ rằng trần giang u hỏi ta rằng ta điên hay tỉnh còn nàng tỉnh hay điên mà mua ánh trăng vàng, trăng của riêng ta nhưng chỉ bán cho nàng, trăng trong thơ của Hàn Mạc Tử dù khuyết hay tròn dù đục hay trong,nếu mấy đêm rồi nàng ngồi đém sao băng thì ta cũng thao thức qua những đêm sầu duyên kiếp, nàng buồn vì sương khuya nhỏ giọt còn ta thì đợi chờ đã suốt một mùa Mạc Tử ơi, anh ở đâuLời ca nức nở, lệ vương sầuGiữa đêm trời đất đầy mưa gióCó kẻ tan rồi, mộng bể dâuNam Ai trước khi nối vô câu 3Nàng hỏi ta,Tỉnh hay say mà đòi mua ánh trăng vàngTrăng vàng của riêng ta, ta chỉ bán cho nàngDù khuyết hay tròn, dù đục hay trongSuốt mấy đêm dài nàng ngồi đếm sao băngTrăng trong thơ của họ Hàn, cũng cùng nàng thao thức đêm thâuNàng buồn vì sương khuya nhọt, ta khóc than cho duyên kiếp lỡ làngTrong khi ta đợi ta chờ, suốt cả mấy mùa trăngcâu 3. Rồi 1 đêm khuya khi trăng tà vừa khuất dạng thì trần gian này cũng vắng bóng một nhà thơ, người bán vầng trăng đã vĩnh viễn ra đi mang theo thơ nhạc và mãnh đời sương gió. Nữa kiếp thi nhân về với Chúa giữa đêm tàn hoang vắng cô liêu. Trăng tà biết bán bao nhiêu, hương trăng còn còn đọng ít nhiều trần gian. Một người bán, một người mua, mãnh trăng lá 1 bài thơ đọa CỔ4…..Nghe tiếng người yêu gọi tên Hàn Mạc Tử, chàng vội quay đi lẫn vào trong bóng tối khi chuông khuya nức nở đổ…….. liên mặt vào tay chua xót ngậm ngùi, nàng buông tiếng hỏi vì sao chàng không nói, chàng bảo hết rồi còn chi nữa Mộng Cầm ơi, tôi đã quên nàng sao nàng chẳng quên tôi, tiếc chi nữa một mãnh đời cô quạnh, thôi hãy về đi kẻo sương khuya suống lạnh, lạnh vầng trăng và lạnh thấm vai một mùa trăng đầy thơ với mộng có ngàn lời thương vạn tiếng giao thề, nhưng chuyện tình duyên nào có ai ngờ, ai có ngờ đâu một đêm trăng vỡ cầm tay nàng chàng khẽ hỏi người yêu "Mộng Cầm ơi kìa vầng trăng vỡ, anh sợ tình ta cũng vỡ thôi", tình tan vỡ theo mùa trăng tàn úa, thôi thế là thôi lỡ cố nhân CON SÁO6…..Duyên đôi taTan vỡ lâu rồi anh ơiVầng trăng vàng chơi vơiTrăng ơi trăng khuất bóng sau đồiTrong tiếng hát u hoàiTrời thu còn mờ in bóng aiNhưng dấu chưng vẫn chưa tàn phaiTình ban đầu vì đâu trái ngangBao ước mơ đến nay lìa tan….TRỞ VỀ VỌNG CỔMộng Cầm ơi đừng chờ đợi nữa, bởi người yêu của em đã thành phế nhân rồi, mộng ban đầu chỉ còn bấy nhiêu thôi, đôi dòng chữ với mấy lời nhắn nhủRun run tôi viết tên nàng,Ai mua trăng vàng tôi bán trăng cho. Ai mua trăng tôi bán trăng cho Trăng nằm yên trên cành liễu đợi chờ Ai mua trăng tôi bán trăng cho Không bán tình duyên ước hẹn hò VỌNG CỔ 1…..Ai mua trăng mà người đem đi bán, người định bán bao nhiêu một ánh Trăng…. vàng. Người ở trần gian hay tận chốn cung hằng, tôi muốn hỏi người điên hay tỉnh mà cất tiếng rao hoài để bán một vầng trăng, mấy đêm rồi nàng ngồi đếm sao băng, nghe sương khuya nhỏ giọt vào hồn, tôi muốn hỏi người để mua đứt vầng trăng, nhưng chỉ sợ rằng trần giang u tối. 2…..Nàng bảo rằng ta điên hay tỉnh còn nàng tỉnh hay điên mà mua ánh trăng vàng, trăng của riêng ta nhưng chỉ bán cho nàng, trăng trong thơ của Hàn Mạc Tử dù khuyết hay tròn dù đục hay trong, đã mấy đêm rồi nàng ngồi đêm sao băng, ta cũng mấy đêm sầu duyên kiếp, nàng buồn vì sương khuya nhỏ giọt còn ta thì đợi chờ đã suốt mấy mùa trăng. THƠ Trăng vàng biết bán bao nhiêuMảnh trăng là 1 bài thơơơ… đọa đàyVỌNG CỔNghe tiếng người yêu gọi tên Hàn Mạc Tử, chàng vội vã quay-lưng lẫn vào trong bong-tối khi chuông khuya nức-nở-đổ… liên…. hồi. Úp mặt vào tay nghe chua xót ngậm ngùi, nàng buông tiếng hỏi vì sao chàng không nói?tôi bảo tôi bảo hết rồi còn chi nữa Mộng Cầm ơi, tôi đã quên nàng sao nàng chẳng quên tôi, tiếc chi nữa một mãnh đời hui quạnh, thôi hãy về đi kẻo sương khuya suống lạnh, lạnh vầng trăng và lạnh thấm vai gầy. LÝ CON SÁO Duyên đôi ta dang-dở lâu rồi em ơi Vầng-trăng vàng chơi vơi Trăng ơi trăng khuất từ lâu rồi ồi Trong tiếng hát u-hoài vầng trăng còn mờ in bóng ai sương cuối thu vấn vương trên ngàn câyNgười đi rồi, Còn ta ở đâyHoa lá bay nhưng nhớ nhung nào phaiVỌNG CỔ Mộng Cầm ơi đợi chờ nhau chi nữa, vì người-yêu của em đã-thành phế-nhân rồi, mộng ban đầu chỉ còn bấy nhiêu thôi, đôi dòng chữ với mấy lời nhắn nhủ Run run tôi viết tên nàng, Ai mua trăng vàng tôi bán trăng cho

mộng cầm ơi nếu sợ tiếng từ ly