mẹ nó em trốn không thoát đâu
Mẹ nó, em trốn không thoát đâu! - (Chương 35) - Tác giả Trà Muộn Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Chương 10: Không cùng một thế giới Em Trốn Không Thoát Tay Anh Đâu Khiên Mộng - Đọc sách truyện hay online miễn phí Danh mục Truyện Ngắn - Ngôn Tình
- Mẹ ơi con không lấy cái thằng gay đó đó đâu. Đàn ông gì mà mặc quần hồng, dùng điện thoại hồng, giọng éo éo thì đích thị là gay rồi còn gì nữa. Trước nó học cùng con, con toàn thấy nó ôm con trai thôi. - Mày cứ đoán linh tinh, mẹ nó ưng lắm rồi đấy con ạ.
Mẹ và Con - Chạy trốn thực tại hay còn gọi là Escapism là hành vi muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của thế giới hiện tại đến đến một "chân trời" mới. mong muốn chạy trốn thực tại, thoát khỏi không gian vật lý, thoát khỏi sự kìm kẹp từ gia đình, xã hội đến
Ngày đăng: Thứ Tư 21.09.2022. CHÂN LÝ SẼ GIẢI THOÁT CHÚNG TA. (Bài phát biểu đầu năm học 2022-2003, Đại Chủng Viện Thánh Phanxicô Xaviê) WHĐ (20.9.2022) - Năm nay, Ban Đào tạo chọn câu "Sự thật sẽ giải thoát anh em" (Ga 8,32) làm châm ngôn sống trong bối cảnh sự giả dối
Cho dù đã Là Duyên, có xa cách mấy cũng tìm gặp lại. Là Nợ, trốn tránh tới đâu cũng không thể thoát được từng yêu thế nào, do dù ai đã từng là người ra đi thì cuối cùng vẫn chìm trong biển sầu đau, đắm đuối giữ từng tin nhắn yêu thương trong điện thoại, chẳng
H5 Ffcredit. Lục Tình vô cùng ủy khuất nhìn xuống người mình, cô nheo mắt cười tươi như hoa, nũng nịu sà vào lòng Lãnh Phương Đông, bầu ngực non mềm vô thức dán lên da thịt nóng hổi của hắn.“Anh không thích hả?” Hỏi xong, Lục Tình lại ngửa đầu hôn lên chiếc cằm lún phún râu, ôm chặt lấy thắt lưng tráng kiện, cười khì khì ngả đầu vào cổ hắn.“Hừ! Không khen người ta một tiếng mà còn…” Chưa kịp nói dứt câu,...Lãnh Phương Đông đã dùng cái khăn choàng bao lấy cơ thể Lục Tình, cô ngoe nguẩy cái đầu nhỏ kháng nghị.“Hư ~ Anh đang làm gì vậy?” Lãnh Phương Đông chẳng thèm liếc mắt, bọc cô như gói bánh chưng, ung dung ôm người yêu nhỏ bé vào lòng, nhàn nhạt trầm giọng nhưng trong giọng điệu vẫn chứa đầy vẻ nghiêm trọng.“Không cho phép mặc những thứ hở hang này ra đường” Lục Tình giơ nắm đấm nhỏ trút giận lên lồng ngực hắn, giọng điệu vô cùng phẫn nộ.“Vậy mà người ta mất gần một ngày để chọn….Đông, nhìn khó coi lắm hả?” “Rất khó coi” Hắn vỗ nhẹ đầu cô, khẽ chau mày kiếm rồi thản nhiên Tình vô dụng cúi đầu, thất vọng cắn cắn móng tay, giận dỗi chu môi.“Người ta chỉ muốn mặc cho anh xem thôi, không được sao?”“Ừm, chỉ khi nào có hai chúng ta thì được. Nhưng em không mặc gì mới đẹp nhất!” Hắn giam cô vào lồng ngực, cắn cắn vành tai mẫn cảm, thủ thỉ nói lời trêu chọc.“Hư đốn!” Lục Tình đỏ mặt ngượng ngùng giơ tay đánh đánh hắn vài cái. Người đàn ông vô lại này chỉ biết bắt nạt cô là giỏi. Hắn bắt lấy cổ tay cô, mềm mỏng nói “Anh dạy em câu cᔓAnh cũng biết à?” “Đương nhiên!”“Đông, nơi này cũng là nhà của anh hả?”Hắn lắc đầu, giọng xa xăm “Chỉ là nơi để tịnh dưỡng”“Hay là chúng ta về Khang Thịnh, em muốn đến nơi anh đã từng sinh sống” Dựa hẳn vào người hắn cọ cọ, cô vui vẻ nũng nịu.“Được” Lãnh Phương Đông cúi thấp đầu, đặt lên trán cô một nụ hôn. Tìm được tự do, Lục Tình loay hoay với cần câu được chuẩn bị sẵn, thả mồi rồi hào hứng chờ đợi thành được đăng trên diễn đàn lequydon“Tích tắc….tích tắc...”“Chán quá đi! Không có động tĩnh gì cả” Lục Tình mất hết kiên nhẫn, giật giật cần Phương Đông nắm lấy tay cô, cười đáp.“Câu cá cần phải có sự kiên nhẫn”“Anh cũng có sao?” Lục Tình nghi ngờ lời nói thốt ra từ miệng sói, trong đầu hắn có hai từ kiên nhẫn nữa sao.“Em nói xem” Hắn nheo mắt lại, gương mặt điển trai dí sát vào má cô. Lục Tình ngửi thấy mùi nguy hiểm, sống lưng liền lạnh toát, vội vàng xua tay.“Đương nhiên có, anh vô cùng kiên nhẫn”Lãnh Phương Đông hừ một tiếng, đắc ý nhướng mày kiếm, chăm chú nhìn cô giống như dò xét con mồi.“Hừ, nếu không kiên nhẫn, có thể bắt được em sao?”Lục Tình cấu mạnh vào eo hắn, mạnh mẽ vùng dậy tìm cho mình một khoảng không tự do, đứng trước làn gió mát lạnh, sóng biển vỗ nhẹ vào mạn thuyền nghe rất vui tai. Cô hít một hơi dài, đưa hai tay đặt lên miệng làm giống như ống loa rồi hét lên.“Phương Đông! Phương Đông!” “...”“Phương Đông! Anh xem cá bơi bơi ngoài kia không chịu ăn mồi của anh kìa” “...” “Gọi Phương Đông dễ nghe thật đấy!”“Phương Đông, sao không trả lời em hả?”“Hừ lại đây! Em mà rơi xuống thì đừng…”Lãnh Phương Đông chưa kịp nói dứt câu đã bị điệu cười đắc ý của cô thu hút.“Không sợ, anh nhất định sẽ cứu em lên” “...”Đôi mắt Lục Tình ngập tràn tia hạnh phúc, cả người cô tỏa sáng như ánh nắng ban mai, không dịu nhẹ cũng không quá gay gắt nhưng lại khiến người ta vô cùng dễ chịu. Thuyền lắc lư khiến bước chân cô loạng choạng, ngay lập tức Lãnh Phương Đông nhanh nhẹn quăng bỏ cần câu trên tay, phi thân chạy đến kịp thời đỡ lấy eo cô./lqđ/“Em đoán đúng mà! Anh làm rất tốt” Hắn ôm cô ngồi xuống, hai bàn tay không nhịn được vuốt ve vòng eo thon thả của cô, chậm rãi dời làn môi ấm nóng lướt qua, thấp giọng ôn nhu.“Em yêu, anh ra lệnh cho em không được cười nữa” Tay của Lục Tình nhẹ nhàng chạm lên bàn tay đang đặt trên bụng mình, thắc mắc hỏi lại.“Tại sao?” Hắn ngửa lòng bàn tay lại, đan chặt với mười đầu ngón tay của cô, cứng rắn cùng mềm mại áp vào nhau. Hắn lưu manh nheo mắt cười lạnh.“Có muốn thử cảm giác mới lạ hay không?” Hai bên má cô ửng hồng cả lên, ánh mắt trong veo ngẩng lên nhìn hắn.“Tên bại hoại này, đầu anh toàn mấy thứ linh tinh”Hắn lại một lần nữa cong khóe môi khoe nụ cười hút hồn, cúi xuống kề sát bên môi cô, thấp giọng thì thầm.“Em nói xem anh có dám không?”Khóe môi Lục Tình co giật, luống cuống đến mức cả tay chân đều run rẩy, cố bấu chặt lấy hắn. Cô ngoan ngoãn đầu hàng trước thế lực tà đạo, dịu dàng mỉm cười với hắn.“Cá cắn câu” “Cũng không quan trọng bằng việc ăn em” “Hư đốn” Cô cười nũng nịu mắng hắn.“Em yêu, em càng mắng càng kích thích khẩu vị của anh” “Phương Đông! Phương Đông!”“Làm sao?” “Em yêu anh”“Mẹ nó! Lục Tình, em thực sự không muốn sống nữa!”Lục Tình chưa bao giờ được thưởng thức vẻ mặt ngượng ngùng của hắn như thế. Ở bên nhau lâu như vậy, nhưng mỗi lần cô nói “em yêu anh” hắn luôn làm bộ mặt kích động như vậy. Ngay lập tức sẽ lôi cô lên giường âu yếm một phen, ngay giữa biển trời mênh mông, lại có người đang ngồi trong khoang thuyền, hắn có muốn cũng phải nhẫn nhịn. Ngước lên, ánh mắt cô dịu dàng chọc vào tim hắn, cả người cô mềm nhũn ngã vào lồng ngực cứng rắn. Đúng lúc này môi hắn nhẹ nhàng áp xuống cánh môi đỏ mọng của cô triền miên cắn môi vĩnh viễn không thể thỏa mãn được dục vọng và khao khát của những người yêu nhau. Lãnh Phương Đông thở hổn hển vùi đầu vào ngực Lục Tình, trao cho cô từng cái hôn da diết, đầu lưỡi thô ráp uốn lượn khắp da thịt trắng nõn. Lục Tình khẽ ưm nhẹ một tiếng rên rỉ, ngửa cổ ra sau, ánh mắt mê đắm như chìm vào khói thuốc phiện.cắt cảnh, hết phim =.= thứ lỗi cho taBeta phù...may quá, ta chưa chuẩn bị máu muah ha ha...Sau một buổi sáng phơi mình dưới ánh nắng và tận hưởng mùi mằn mặn của gió biển, Lục Tình lâm vào trạng thái ngủ vùi, lúc cô tỉnh lại, trời đã xế chiều, bên cạnh không thấy bóng dáng ai cả. Tiếng chuông quen thuộc trên đầu giường vang lên, cô lập tức nhận máy.“Tỉnh rồi?” Lập tức nhận ra giọng nói mệt mỏi của Lãnh Phương Đông, Lục Tình vội hỏi.“Anh đi đâu vậy?”Hắn không trả lời câu hỏi của cô, mà đáp lại. “Mệt thì ngủ thêm lát nữa, anh đã dặn dì Diêu chuẩn bị thức ăn cho em”“Dạ, nhưng anh đang ở đâu vậy?”Lục Tình nghe thấy tiếng cười của hắn bên tai, không quên chọc ghẹo cô.“Mới đó mà đã nhớ đến anh rồi sao?”“Hừ, mau mau về, còn đưa em đi chơi”“Ở trong phòng đợi anh, không được phép chạy lung tung!” Lại ra lệnh cho cô nữa rồi ! Lục Tình bĩu môi kháng nghị.“Mới không cần, em tự đi được mà”“Chỉ được phép dạo quanh bãi biển, nơi khác không an toàn”“Em có phải con nít lên ba đâu?”“Hử?” “Được rồi, em nghe rồi mà, đợi anh trở về” “Ngủ nhiều một chút” Nói xong, hắn liền cúp máy, chắc hẳn là có việc quan trọng.…Trà muộn truyện được đăng trên “Dì, con đi ra ngoài chơi, anh ấy đồng ý rồi ạ” Lục Tình đội nón rộng vành, chân mang đôi dép mộc, cô đi vào bếp nói một tiếng với dì Diêu.“Hay tôi đi cùng cô” Dì Diêu không yên tâm vội nói.“Không cần đâu ạ, con chỉ cách có vài bước chân mà”“Được rồi, cô không được xuống biển đâu đấy” “Dạ, con chỉ dạo quanh một vòng rồi về liền” Nhận được sự đồng ý của dì Diêu, Lục Tình nhanh chân chạy ra ngoài.…Bỏ dép ra, Lục Tình đi chân trần trên cát, buổi chiều là thời điểm thủy triều lên, chẳng mấy chốc nước đã ngập đến cổ chân, bao phủ toàn bộ bờ cát dài. Tiếng sóng vỗ vào bờ nghe thật vui tai, giống như đứa trẻ nghịch ngợm, Lục Tình vừa cười khanh khách vừa chạy khỏi sự truy đuổi của ngọn sóng lớn. “Á….” Gió lớn thổi bay chiếc nón, tóc cô rối tung bay phấp nhiên ngọn sóng từ ngoài xa ập đến, cô sợ hãi quay lưng chạy vào bờ.“Đau…” Đụng trúng một khối cứng rắn như thạch, cô đau đớn kêu lên, mắt nhìn người đang trong tư thế thẳng đứng, cánh tay kịp chộp qua eo đỡ cô giữ thăng bằng.“Anh là ai?” Cô loạng choạng đẩy người đàn ông lạ lúc này cô mới nhận ra, người đang đứng trước mặt mình có đôi mắt xanh mê hoặc, sóng mũi cao thẳng, mọi đường nét trên gương mặt quá hoàn hảo nhưng cô chợt cảm thấy lạnh lẽo, nhất là khi chạm vào ánh mắt sâu thẳm đó.“Cô không sao chứ?” Anh ta lạnh nhạt nhìn cô.“Không sao, cám ơn anh đã giúp đỡ”“Giờ này triều cường rất lớn, không ai nói với cô sao?” Nhìn bộ dạng ướt sũng của cô, anh ta nhàn nhạt liếc nhìn.“Tôi…”“Được rồi, trở về thay quần áo đi” Anh ta nói rồi quay lưng bước đi, Lục Tình ngây ngốc đứng nhìn bóng lưng xa dần. Trong lòng dâng lên một loại cảm giác không nói nên lời.***Trà Muộn***lqđ***“Cô bị làm sao vậy?” Dì Diêu đang loay hoay dọn dẹp thì thấy Lục Tình bước vào, chân trần, cả người ướt mem, ngay cả đôi môi cũng đang run lên vì lạnh.“Con không sao”“Nhanh vào ngâm nước nóng, kẻo cảm lạnh” Dì Diêu choàng khăn qua vai cô nhắc nhở.“Dạ” Lục Tình đáp, rồi cô chợt nhớ ra liền hỏi “Dì Diêu, ở đây ngoài dì ra còn có ai khác không ạ?”“Còn có hai người nữa. Nhưng khi nào cậu Đông về đây họ mới đến” “Sao thế?” Dì Diêu thấy cô ngẩn ngơ thì vỗ vỗ vai cô.“Dạ, không có gì. Con đi tắm đây”
Khi Lục Tình bước ra ngoài cũng là lúc chuông bắt đầu vào học reo vang, cô ổn định tâm trạng lại, vì không yên tâm nên cứ mang theo cái túi xách kè kè như mang quả bom bên người. “Hôm nay chúng ta sẽ tô màu nhé!” Lục Tình đứng giữa lớp nhỏ nhẹ nói.“Cô ơi! Con để quên tập vẽ ở nhà rồi” Cô bé An Kì ủ rụ“Không sao, con qua ngồi chung với Ý Lan nhé” Cô kéo ghế bé đến bên bàn bên cạnh.“Cô ơi! Bạn Vĩ lấy màu tô của con” Tiếng bé trai khóc thét“Ổn định trật tự, mau trả lại cho bạn. Con có màu trên bàn mà” Lục Tình lại phải giải quyết vụ rắc rối của hai đứa bé trai.“Nguyệt, sao con không tô màu?” Cô dịu dàng vuốt lại tóc mai rối bời của bé“Cây bút màu hồng bị anh trai bẻ gãy rồi!” Bé buồn chù ụ“Con có thể tô màu khác mà”“Nhưng mà con thích màu hồng”“Được rồi! cô cho con cây bút màu hồng của cô nhé” Lục Tình lại vội đi lên bục giảng tìm bút tô màu hồng đưa cho bé.“Con cảm ơn cô” Bé Nguyệt vui vẻ cười tít“Cô ơi! con muốn đi tè” bé gái nũng nịu nắm lấy chân váy “Được, theo cô nào” Lục Tình mỉm cười dắt tay bé đi vào nhà vệ sinh Ra khỏi phòng thì bé đứng sát vào vách tường “Sa, sao thế? mình vào lớp thôi”“Con không muốn vào lớp” Bé vặn vẹo hai tay, mặt cúi sầm xuống “Nói cho cô biết vì sao được không? Là bạn học nào bắt nạt con” Cô ngồi xổm xuống ôm bé hỏi han “Con không muốn nói à?” cô kiên nhẫn hỏi lại “Bạn Khang nói không muốn cho con chơi chung” Bé khóc hu hu hai mắt lệ nhòa “Ngoan, là Khang không cho con chơi cùng đúng không? Cô sẽ nói chuyện với bạn ấy, được chứ?” “Không được … bạn ấy sẽ giật bím tóc của con” bé uất ức tố cáo “Cô biết rồi, cô bảo đảm bạn khang sẽ không dám ăn hiếp con nữa, giờ cùng vào lớp nhé” “Thật ạ?”“Thật, cô có bao giờ lừa con đâu”“Dạ” -Trà Muộn- truyện được đăng trên diễn đàn lê quý đônTrong lòng Lục Tình tức muốn lộn ruột, cái thằng bé Chí Khang này đúng là quá quắt. Bước vào lớp ngay giữa trung tâm lớp học là bạn học Chí Khang đang được các bạn gái nhỏ quay quanh, gương mặt đúng là yêu nghiệt, trời ơi có thể nói cho cô biết đó không phải là gương mặt của đứa bé mới năm tuổi không? Không biết lớn lên bao nhiêu cô gái liều chết xông đưa tay ôm trán, đặt bé Sa ngồi xuống bàn nhỏ. “Buổi chiều sẽ có giờ ngoại khóa. Các em phân theo nhóm năm bé nhé” “Hạng Chí Khang, ra đây với cô một lát” cô nghiêm nghị nói“Tại sao em lại bắt nạt bạn học?”“Bạn ấy dám mách lẽo” Hạng Chí Khang làu bàu“Không phải, Là cô thấy em ấy sợ hãi không dám vào lớp. em xem có coi được không? nói cho cô biết lí do được không?” “...” “Không muốn nói vậy cô mời phụ huynh của con lên nh锓...” “Thôi được rồi, con không muốn nói, là vì ghét bạn ấy hả? con không thể vì ghét người ta mà bắt nạt được, bạn cùng lớp phải đoàn kết biết không?” Cô khuyên nhủ“Nếu tình trạng này còn kéo dài cô sẽ chuyển bé Sa sang lớp bên cạnh, được chứ?" Cô thư thả thăm dò“Không được” “Sao...sao lại không được?”cô khoanh tay trước ngực“Con…con không có ghét bạn ấy” Hạng Chí Khang nhăn nhó mặt“Vậy tại sao lại bắt nạt người ta”“Ai bảo bạn ấy dám nói Minh Vĩ tốt hơn con”“Hả?” Lục Tình phì cười, cô ôm bụng nhịn cười“Con vô lí quá đó! Nếu con muốn chứng minh cho người khác biết mình tốt thì phải thể hiện mặc tốt chứ ai lại đi bắt nạt bạn chứ?”Mặt bé đỏ gay“Mau đi xin lỗi bạn đi nhé!”“Dạ” giọng bé yểu xìu“Được rồi, chuyện này cô sẽ không nói với mẹ của con”“Cô không được chuyển bạn Sa sang lớp khác đó” Cậu bé ấp úng“Ừ, chỉ cần con không bắt nạt bạn nữa”“Con biết rồi ạ”Cái thằng bé này mới tí tuổi đầu đã phúc hắc như vậy, nghĩ đến Sa Sa nhỏ nhắn dễ thương như con cừu non cô lại thầm thở lại lớp học, Lục Tình đi kiểm tra một lượt xung quanh, Hạng Chí Khang đang vừa lôi kéo vừa nắm bàn tay nhỏ nhắn của bé Sa, còn gương mặt của cô bé đỏ hồng ngượng ngùng đi theo cậu bé. Hình ảnh này thật đả kích những người cô đơn mà! Trẻ con bây giờ thật mạnh học chiều là tiết học ngoại khóa, chỉ hướng dẫn các em cách trồng cây nhỏ và tưới vườn ở trong khuôn viên trường. Nên sau đó cô dẫn cho các em tự do vui chơi trên trông hơn hai mươi đứa bé đang tuổi đùa nghịch thật sự rất vất vả nhưng cô lại yêu quý và gắn bó với công việc này, đơn giản là vì cô rất thích trẻ con, cô muốn sau này cuộc sống của mình sẽ tìm được bình yên, sinh một đứa bé sống vui vẻ qua ngày. Nhưng nhìn những đứa bé ngây ngô chơi đùa trước mặt, hình ảnh của Lãnh Phương Đông lại lờn vờn trước mặt, gặp gỡ hắn là điều không ngờ nhất trong cuộc sống, cũng là điều kì lạ nhất mà cô từng trải qua. Hắn bá đạo, hắn ôn nhu, hắn lãm Tình không biết nên giải quyết chuyện này thế nào, còn chuyện của mẹ cô, Trần Khư Tuấn, cô phải thật quyết đoán./Trà Muộn- d đ l q đ/Không thể dây dưa với Lãnh Phương Đông cả đời được, cô không hiểu được hắn, ánh mắt của hắn khiến cô sợ hãi, giống như có thể nhìn thấu tâm can người khác, còn cô không thể chống cự. Trong tiềm thức lại muốn trốn tránh, hắn là độc dược, nếu vướn vào nhất định không hưởng được mật tan học, Lục Tình chậm chạp không muốn ra khỏi cổng trường, cô đợi đến khi chẳng còn một bóng người mới lấp ló đứng đằng sau bụi cây nhỏ, lóng ngóng xung động trong túi réo vang“A lô?”“Em đang ở đâu?”“Tôi… tôi còn chưa tan làm”“Cả trường học đều chẳng có bóng dáng ai, em làm gì?”“Tôi…cảm thấy không được khỏe”“Vậy à, tôi thấy em rất khỏe mạnh đấy!” Hắn nhếch môi cườiLục Tình sợ hãi quay ra đằng sau thì đã thấy bóng người cao lớn trùm lên người mình.“Anh” cô lắp bắp“Đi thôi” Lãnh Phương Đông ôm lấy thắt lưng của Lục TìnhĐến bên chiếc xe mà đen, Lãnh Phương Đông mở cửa sau đẩy cô vào trong đồng thời cũng ngồi vào bên cạnh cô.“Chúng ta đi đâu vậy?” “Đến nhà tôi”“Không được, ngày mai tôi còn phải đi làm”“Tôi đưa em đi”“Nhưng…”Môi bị hắn chiếm đóng, chặn ngang, đầu lưỡi thô lỗ lách vào ngậm lấy cái lưỡi thơm tho.“Ưm” Lục Tình đặt hai tay lên vai hắn, nhất thời cũng buông lõng, mặc cho hắn trúc trắc.“Có nhớ tôi không?” Hắn khàn khàn cất giọng ma mị, thổi hơi nóng rực vào má cô“Ưm…đừng”“Hử?”Hắn ép sát cô vào thành ghế, đôi tay lực lưỡng đã ôm chặt khiến bầu ngực mềm mại dán vào khuôn ngực rắn Phương Đông ghé miệng ngậm lấy vành tai nhạy cảm của Lục Tình, khiến mặt cô nóng bừng, rùng mình tránh né.“Đừng như vậy” Cô mềm nhũn nỉ non“Muốn ăn em ngay lập tức” Hơi thở của hắn dần phả lên cổ cô, giọng khàn ấm ánh mắt đục ngầu.“Đứng đắn một chút, có người” Cô xấu hổ “Cậu ta không dám nhìn lén” Hắn chẳm thèm để ý, hừ lạnh. Nói xong hắn đã nhấc bổng cô lên ngồi trên đùi hắn, bàn tay thô rát luồn vào áo nắn bóp nơi bầu ngực.“Xấu xa”“Hôn tôi” Hắn chăm chăm nhìn sâu vào hai mắt côLục Tình ngoan ngoãn ôm gáy hắn, môi kề sát lên môi, cánh môi mềm mại, đầu lưỡi nhỏ rụt rè đưa qua kẽ răng.“Ưm…” Đầu óc hắn muốn nổ tung, giờ phút này chỉ muốn đè cô xuống mà yêu thương, khuôn mặt ửng hồng, đôi môi run rẩy đỏ mọng đang học hỏi rất tốt, hắn hé môi mút lấy đầu lưỡi của cô thật chặt, mút đến, tơ bạc vươn vãi bị hắn ăn sạch sẽ, Lục Tình xụi lơ dựa cả thân thể vào hắn.“Anh…mau dừng lại đi mà” Cô đẩy đầu hắn ra khỏi ngực mình, nụ hoa bị cắn đến sưng đỏ, cô đưa tay che ngực, không cho hắn chiếm tiện nghi nữa.“Về nhà đã” Cô gấp gáp cầu xin“Tha cho em” Hắn vẫn ôm chặt cứng, đầu dụi vào hõm vai cô, hơi thở dần bình Tình thở nhẹ không dám cử động vì sợ hắn lại nổi thú tính. Xe dừng trước cổng chung cư, Lục Tình chỉnh lại cái quần áo sộc sệt liền bị hắn ôm vào trong thang máy.“Cạch” Cánh cửa chưa kịp mở ra đã bị Lãnh Phương Đông len vào giơ một chân đóng cái gầm, hắn ép cô vào cảnh cửa, cúi xuống tìm môi hôn một cách nồng nhiệt, một tay ghì chặt sau gáy, một tay siết chặt cô vào lòng. Môi ấm nóng, đầu lưỡi vừa thô vừa trơn trượt quấn trằn chọc bú mút, đầu lưỡi bị dụ dỗ chủ động dâng lên cho hắn mút đến tê dại, hương mật ngọt ngào khiến cổ họng Lục Tình khô khốc,cô ho khan, yếu ớt đẩy hắn ra, hít chút dưỡng khí để hơi thở bình thường trở lại.“Em đói bụng” Mắt thấy hắn đang kiên nhẫn lột từng cúc áo trên người, cô van nài.“Em thật sự đói bụng lắm, xin anh đó” Lục Tình khổ sở nắm chặt tay Phương Đông hừ lạnh, hai mắt chan chứa dục vọng lại bị cô kiên trì can ngăn, trông thấy vẻ mặt đáng thương hắn lại mềm lòng dừng tay, ôm cô đến ghế sô pha.“Em muốn ăn gì?” Hắn vừa hỏi vừa móc di động ra nhấn số gọi“Không cần, em tự nấu gì ăn được rồi” Cô ngăn hắn lại đồng thời đứng dậy chạy vào phòng tủ lạnh ra đập vào mắt toàn là bia, khó khăn tìm kiếm được hai quả cà chua, mấy quả trứng gà cùng vài sợi hành đã héo queo, cô thở dài đem đến bếp.“Này, nhà anh có mì không?” Cô lên tiếng hỏiLãnh Phương Đông nghe cô gọi liền bước vào, lấy trong ngăn tủ trên cao được đúng hai gói mì.“Bình thường anh uống bia trừ bữa hả?”“Tôi không ăn ở nhà” Hắn lãm đạm đáp “Anh đã ăn gì chưa?” Cô xé gói mì bỏ vào nồi“Tôi muốn ăn em” Hơi thở của hắn len lõi bên tai“Vậy tôi nấu thêm phần cho anh, mau ra ngoài chờ đi” Lục Tình lúng túng đẩy hắn ra khỏi đây, nếu hắn cứ lởi vởn bên cạnh chắc cô không nấu nổi nữa.…Sau gần mười lăm phút, Lục Tình bưng hai tô mì bốc khói nghi ngút đặt lên bàn.“Không có nguyên liệu nên chỉ nấu được thế này thôi” Cô cầm đũa lên bắt đầu ăn“Nếu em thích tôi sẽ mua đồ chất đầy tủ cho em” Hắn nhìn cô“Không cần, tôi đâu có ở đây” “Em sẽ ở đây” Hắn phánLục Tình im lặng không muốn tranh luận với hắn về vấn đề đi hay ở này, cô nhanh chóng lấp đầy cái bụng đói Phương Đông ăn rất từ tốn, hương vị bình thường này lại mang đến cho hắn cảm giác giống y chang hương vị mà mẹ thường nấu cho hắn mỗi khi hắn đi làm về khuya. Nhìn người phụ nữ bên cạnh mình, hốc mắt hắn cay xè, chưa bao giờ cảm giác này lại xâm chiếm trái tim mãnh liệt đến như vậy.“Sao anh còn chưa ăn?” Lục Tình kê tô lên húp hết cả nước lẫn cái, nhìn hắn hỏiHắn không trả lời mà cúi đầu ăn, dù không còn nóng hổi nhưng lại ngon đến lạ Tình ăn nhanh là có lí do hết, cô sợ hắn ăn xong trước lại nổi điên nên trước tiên chạy vào phòng hắn.“Em đi đâu?” Hắn ngạc nhiên hỏi“Tôi đi tắm” Lục Tình mỉm cười đáp“Ừm” Vào phòng tắm, cô cẩn thận chốt cửa lại, cởi quần áo ra, nước ấm từ vòi sen khiến da thịt trở nên dễ chịu hơn, không còn cảm giác rít chặt của mồ hôi, cô thư thả dưới làn nước, kì cọ sạch sẽ.“Tình, mở cửa” Giọng nói to từ bên ngoài khiến cô giật thót.“Đợi một lát, tôi sắp xong rồi!” Cô cuống lên xả hết bọt xà phòng trên tóc.“Tôi đếm một đến ba, em không mở thì tôi tông cửa vào” Hắn đập cửa thình thình, uy hiếp triệt Tình tức giận đưa tay vặn tắt nước, tìm xung quanh chẳng thấy cái khăn nào, đồ cũ đã bị cô vứt nước ướt sủng nằm bẹp dưới nền cắn răng, chỉ ló cái đầu ướt nhẹp ra, gọi hắn“Anh lấy giúp tôi cái khăn được không?”Lãnh Phương Đông chẳng nói chẳng rằng, chen người lực của hắn làm sao cô địch nổi, Lục Tình đầu hàng để hắn đi vào, chẳng mấy chốc thân thể trần truồng nằm gọn trong lồng ngực hắn.“Anh…anh buông ra, tôi tắm xong rồi!” Lục Tình cố đẩyLãnh Phương Đông dịu dàng vuốt ve gương mặt của cô, cúi đầu mút lấy môi, dụ dỗ quyện lấy đầu lưỡi thơm tho, vừa mút vừa hút thể Lục Tình mềm mại dựa dẫm vào, nước trên người thấm ướt quần áo của Phương Đông cởi phăng trướng ngại vật trên người với tốc độ nhanh nhất, rồi cơ thể trận trụi dán vào cô, da thịt đụng chạm truyền đến.“Ưm…” Mỗi cái vuốt ve của hắn, cô không nhịn được những tiếng rên nhắm nháp hai bầu ngực, đóa hồng trở nên căng cứng, bàn tay mơn trớn phía dưới, tách hai đùi cô ra chen ngón tay vào đưa đẩy vào nhụy hoa ẩm tay hắn đưa đẩy chỉ vài lần đã làm bụng dưới của cô căng thẳng, cảm giác tê dại chạy dọc cả người, đóa hoa nở rộ chảy ra dịch mật ngọt ngào, hai mắt hắn phừng phừng lửa lớn, vật to lớn kinh người sừng sửng chọc vào đùi Tình miệng khẽ a…ư ngân, nũng nịu ôm chặt cổ hắn, hai mắt long lanh như nước.“Muốn sao?” Hắn tà mị thì thầm vào tai cô“Ưm…Mau cho em” Lục Tình mắc cỡ cúi đầu khiến mái tóc ướt rũ xuống.“Nói to lên” Hắn nhào nặn nơi ngực, xốc mạnh hai con thỏ trắng“A…đau em” Lục Tình nhào lại cắn hắn“Thích tôi làm em đúng không?” Hắn mút cần cổ trắng ngần của cô chùn chụt“Ưm muốn anh, Mau cho em” Lục Tình rên khẽ, vuốt ve cơ bụng của hắn“Nói em muốn tôi” Hắn xốc cả người cô lên dựa hẳn vào tường, hai chân kẹp vào hông, cán gốc lập tức chôn vào lối đi chặt hẹp.“Em muốn anh” Lục Tình ôm chặt hắnLãnh Phương Đông động eo ếch thúc vào, bắt đầu màn tấn công dồn dập đến dọa người, Lục Tình lắc lư theo tiếp tấu của hắn, tiếng ngân càng lúc càng lớn.“Tình Tình ” Hắn rống lên, thắt lưng kịch liệt va chạm, tiếng thở dốc nặng nhọc nhưng chưa đủ đưa hắn đến đỉnh khoái cảm.“Tôi làm em có sướng không?” Hắn tách môi cô luồn đầu lưỡi vào, điên cuồng bú mút.“Ưm…nhẹ một chút” Lục Tình nức nở“Có sướng không?” Hắn nặng nề rút ra rồi lại thúc mạnh“A…sướng” Cô nhắm nghiềm hai mắt dụi vào ngực hắn“Mở mắt ra nhìn tôi” Lục Tình mệt mõi ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt mông lung.“Em phải nhớ rõ khoảnh khắc tôi yêu em”“Ưm”“Nhìn xem tôi làm em sung sướng đến mức nào” Hắn tà mị nhếch môi, nói những lời dâm ngừng động, đưa tay vặn vòi nước, hai thân thể vẫn kết hợp khắn khích dưới làn nước, một tay cố định eo cô, mạnh mẽ tiến công, làn nước theo động tác của hắn đi thời khắc khoái cảm cao trào, vật to lớn phình to chen kín cả hoa nguyệt,từng lớp cánh hoa chịu đựng sức đẩy, hắn rống lên bắn ra từng đợt tinh dịch xối xả, ôm chặt cô khiến đóa hoa nuốt hết dịch bỏng vào sâu trong thân thể, hắn mới từ từ lui ra, Lục Tình mềm nhũn suýt chút nữa ngã nhào.
Lục Tình ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha trong phòng khách, đối diện là ánh mắt dò xét giận dữ của trừng mắt giọng khinh miệt“Tối qua mày ở đâu? Bây giờ học đòi người ta đàn điếm bên ngoài phải không?”“Con có chuyện thật mà”“Mày còn nói, Khư Tuấn nó đến tìm mày mấy lần, để nó biết mày cả đêm không về còn ra thể thống gì nữa?”Mẹ cô quăng cái điều khiển ti vi về phía côLục Tình tránh né, khiến nó rơi xuống nền gạch vỡ tan, cô chặt bặm môi cúi đầu.“Ngày mai đến nhà họ Trần, bàn việc kết hôn của hai đứa” Bà thấy cô không cãi lại cũng dịu giọng ra tối hậu thư“Kết hôn? Ai muốn kết hôn chứ?” Cổ họng cô ứa nghẹn“Hai đứa mày cũng nên kết hôn, đã quen nhau hơn một năm rồi” bà chau mày“Con nói rồi, con và anh ta đã kết thúc. Mẹ còn có đứa con nào thì dâng cho anh ta luôn đi” Lục Tình đứng phắc dậy, ánh mắt tức tối.“Con mất dạy, tao dạy mày cãi lại hả?” mẹ tức lồng lộng vung tay tát vào mặt côMá trái Lục Tình đỏ lên, cố kìm những giọt nước mắt đang chực trào, cô hít sâu một cái rồi bình thản nói“Xin lỗi, lần này con sẽ không nghe theo lời mẹ đâu”“Mày cút đi cho tao” mẹ cô thở phì phò ôm ngực“Đợi con tìm được nhà rồi sẽ chuyển đi, con về phòng đây” Cô đi vào phòng đóng sập cửa lạiTựa cả người vào cánh cửa, nước mắt cô ồ ạc rơi xuống, Lục Tình che miệng ngăn tiếng nấc nghẹn, lần ngã bài này thật sự cô không còn nhà để về nữa rồi. Nhưng cô cũng không muốn ngây ngốc cả đời cho người khác sắp đặt số phận, lấy phải kẻ như Trần Khư Tuấn thà rằng cô cắt tóc đi tu còn thanh thản động trong túi quần đã rung liên hồi, cô kiên nhẫn nhưng dường như người gọi tới không có kiên nhẫn đó, vẫn tiếp tục quấy rầy.“A lô?” cô khàn giọng bắt máy“Làm gì mà không nghe máy của tôi” giọng nói có chút tức giận“Tôi đang ngủ, anh có biết làm phiền giấc ngủ của người là vô nhân đạo lắm không?” Cô gào lên“Sao lại giận dữ với tôi?”“Tôi thích đấy, anh là kẻ đáng ghét” nước mắt cô rơi xuống“Em khóc?”“…”“Là kẻ nào bắt nạt em” Hắn nổi sùng lên gằn giọng“Là anh đó, chỉ có anh mới bắt nạt tôi thôi” Cô ấm ức tố cáo“Được rồi, đừng khóc nữa”“Không phiền anh”“Còn khóc nữa tôi sẽ đến mang em đi đấy” hắn cảnh cáo“Anh lại bắt nạt tôi”Hơi thở trầm ổn của hắn bên tai“Tôi muốn ngủ”“Ngủ đi”“Lãnh Phương Đông, anh có thể đừng tìm tôi nữa không?” cô cắn răng nói vội“Không thể”“Vậy anh theo đuổi tôi đi, nếu anh tốt như vậy tôi sẽ đồng ý”“Theo đuổi cái gì?”“Đến theo đuổi phụ nữ mà anh còn không biết, thảo nào…”“Cái gì?”“Lãnh Phương Đông, anh phiền quá!” Cô bật cười rồi vội cúp Tình nhổm người ngồi dậy, lau nước mắt đã sớm khô cạn trên má, vào phòng tắm rửa mặt rồi cứ thế nhảy lên giường ngủ một giấc, không lo âu, không mộng Phương Đông sửng sốt nhìn màn hình tắt ngấm, mặt hắn cũng đen ngòm.“Trần Lực đâu?” Hắn ra khỏi phòng bắt lấy một người hỏi“Anh Đông, anh muốn hỏi anh Lực thì anh ấy đang ở phòng kia ạ” người này vội đápHắn nhíu mày tông cửa đánh gầm, ngạo nghễ bước vào, tiếng ca hát nhảy múa gầm gan tắt phụt, tên Trần Lực đang hai tay ôm hai cô gái nóng bỏng, miệng hò hét“Cút hết ra ngoài” Hắn liếc mắt nhìn những người xung quanhĐám người lập tức rút hết, chỉ còn Trần Lực lim dim hai mắt“Đại ca, sao anh lại phá hư không khí vui vẻ của em” Trần Lực ngồi dậy cau có nhìn hắn“Tỉnh táo lại cho tao” Lãnh Phương Đông thúc vào bụng hắn“Á…sao anh lại đánh em” Trần Lực ôm bụng đau đớn“Có cần ngâm mày vào phòng đông lạnh không?” Hắn lãm đạm nói“Không cần…hề hề đại ca, anh tìm em có chuyện gì?”Lãnh Phương Đông trầm ngâm không lên tiếng, cổ họng hắn nghẹn lại vì những lời sắp nói.“Anh, em không có làm sai gì hết, chị Tình là do anh tự thả” Trần Lực sợ hãi lắp bắpHắn càng không thể mở miệng cất thành lời“Cô ấy muốn tao theo đuổi, phải làm sao để theo đuổi?” Hắn nói như có như không, mặt vẫn lạnh lẽo như lời vừa rồi không phải từ miệng hắn mà ra“Hả? Theo đuổi? anh muốn theo đuổi đàn bà” Trần Lực ho khù khụ“Giao cho cậu” Hắn đứng dậy nói“Đại ca, việc này có liên quan gì đến em, cũng không phải em muốn theo đuổi chị dâu” Trần Lực khốn đốn“Hừ?”“Đại ca, anh tuyệt đối phải tin em, theo đuổi phụ nữ cần phải chân thành, anh không thể giao cho em được” Trần Lực đáp chắc nịch“Vậy phải làm sao?” Hắn âm trầm“Phụ nữ ai mà chẳng hư vinh, anh cứ tặng quà đắc tiền cho họ” Trần Lực dõng dạc, cười khà khà“Thật sự?” Hắn có chút nghi hoặc“Em lấy tấm thân này ra cam đoan” Trần Lực gật đầu vỗ ngực…Thế nên ngày hôm sau mới có sự kiện như thế này diễn ra, Lục Tình vừa bước chân vào phòng giáo viên thì đã bị khối hộp thu hút, nằm ngay trên bàn làm việc của cô.“Chị Quế, cái này của ai vậy ạ?”“Chị còn phải hỏi em đấy, Lục Tình số đào hoa của em đến rồi, mới sáng ra chị vừa bước vào đã thấy rồi” Chị Quế cười khoái sảng chọc ghẹo côLục Tình nhăn mặt, Cô bèn tiện tay mở một cái ra“Má ơi” Bên tai bị tiếng hét làm cho giật mình, cô quay lại thì thấy chị Quế đứng lù lù sau lưng mình tự lúc nào“Chị làm em giận mình”“Tình, em gặp đại gia nào hả?”“Làm gì có” cô lắc đầu cười trừ“Trời ơi…đây chính là bộ trang sức chị chỉ được ngắm chứ không được sờ của hãng CARTIER” ánh mắt chị ấy lóe sáng“Mắc lắm hả chị?”“Với tiền lương giáo viên ít ỏi của chúng ta, sợ rằng cả đời cũng chẳng mua được” chị Quế suýt xoaLục Tình câm nín, vội đóng cái hộp lại cẩn thận chạy vào nhà vệ sinhCô lập tức gọi cho kẻ đầu sỏ, chỉ có anh ta mới làm ra chuyện động trời như vậy.“Lãnh Phương Đông, anh bị điên hả? tại sao lại để thứ quý giá đó trong phòng làm việc” cô thở phì phò trách mắng“Em nhận được rồi, có thích không?” Hắn bình thản đáp“Không thích, anh mau mang đi đi”“Em không thích thứ đó, vậy em thích cái gì?”“Tôi không thích gì cả, làm ơn đừng có hù dọa người khác, tôi không có tiền đền cho anh đâu” Cô ảo não thở dài“Là tôi cho em” Hắn dửng dưng“Tôi không muốn”“Vậy tự em mang đến đây”“Anh đừng có lừa tôi, tôi không có bị mắc mưu đâu” Cô bĩu môi khinh thường“Lục Tình, tôi thả em về không phải là để em làm càn” Giọng hắn lạnh lùng“...”“Tan làm tôi sẽ đến đón em, nhớ ngoan ngoãn một chút” Hắn ra lệnh, ngập ngừng một lúc hắn lại ôn nhu nói ba từ rất êm ái “Tôi nhớ em”
Không phải tự dưng Lục Tình nổi hứng muốn đi đâu đó một thời gian, nguyện vọng này đã ấp ủ từ nhiều năm trước, cô chỉ hi vọng một ngày nào đó có thể tự do đến những nơi mình muốn. Không ngờ chuyến đi đầu tiên lại đi cùng với Lãnh Phương Đông, nghe cô bày tỏ mong muốn rời đi một thời gian, hắn trầm ngâm suy nghĩ một hồi mới lên tiếng “Được”Cô ngạc nhiên nhìn hắn, quá dễ dàng sao? Hắn đồng ý thật sao? Còn đang mơ hồ thì hắn nói tiếp“Chúng ta cùng đi, em muốn đến đâu?” “Anh cũng đi nữa hả?” Hèn gì hắn dễ dàng đồng ý như vậy?“Đương nhiên, em không thích” “Không phải”“Ngoan, em muốn đi nơi nào?” Tay hắn vuốt ve môi cô.“Đi đâu cũng được” Cô bẽn lẽn đáp, từ nhỏ ngoài thành phố này chưa hề bước chân đến nơi khác, cũng coi như kẻ mù vậy, đối với những nơi kia toàn chỉ được nhìn qua trên sách báo.“Ừm” Hắn tự mình quyết định, giống như đã có đáp án trong lòng. Cô sao cũng được miễn là có hắn bên cạnh. Màn đêm buông xuống, làn sương mỏng khiến cánh tay trắng nõn se lạnh, đứng trên ban công ngắm nhìn phố xá đông đúc bên dưới, trong lòng bồn chồn không yên, háo nức đến nỗi không tài nào chợp mắt được, hành lí đã được xếp gọn trong vali chỉ cần ngày mai tỉnh giấc là có thể lên đường. Đang định đóng cửa vào nhà thì đã bị một vòng tay mạnh mẽ ôm chặt từ phía sau, Lục Tình mỉm cười ngửi thấy mùi vị quen thuộc, mặc cho hắn ôm lấy.“Sao còn chưa ngủ?” Tối hôm trước, đã thỏa thuận đêm nay không được chạm vào cô , đề phòng người đàn ông kia đột ngột hóa sói nên ngay khi chập chờn tối cô đã ôm gối sang phòng khác. Bởi vì năn nỉ được hắn, đến tận bây giờ bên hông còn đọng lại dấu vết bầm tím.“Em chỉ muốn hít thở không khí một chút”Hắn vùi sâu vào sau gáy,bàn tay không thành thật vuốt ve bụng cô. Càng lúc càng không thành thật, hôn cắn vành tai mẫn cảm, luồn qua lớp vải mỏng xoa nắn đầy đặn trước ngực, nhũ hoa se cứng lại, cô rùng mình giữ tay hắn lại“Đừng mà”Lãnh Phương Đông trầm mặc xoay cô lại, thân hình cao lớn đè lên, ngấu nghiến đôi môi đỏ mọng một cách cuồng người bị ép sát vào thành lan can, cô thẹn thùng đáp lại đầu lưỡi càng quấy của hắn. Nụ hôn chấm dứt là lúc cô thở hổn hển vùi mặt vào ngực hắn.“Được rồi, em về phòng đây” Cô ngẩng lên thành khẩn nhìn Phương Đông bóp mông cô thật mạnh, đôi tay có lực xoa nắn, váy đã xốc lên để lộ nội y hình quả dâu xinh xắn.“Anh đã hứa rồi mà” Cô chu môi kháng nghị.“Hứa cái gì?” Hắn lãm đạm đáp, ngón tay thô dài đưa vào nơi tự mật, ra sức chọc ghẹo đùa nghịch.“Đừng…” Lục Tình tê dại mơ hồ, nhỏ giọng van ngậm lấy môi cô, dịu dàng săn sóc khơi dậy ham muốn. Ngón tay không ngừng động khiến quần lót trở nên ướt đẫm, cô luôn bại dưới tay đại ác ma, mà hắn là một đại sói xám vô cùng háo sắc. “Đông” Lục Tình bị hôn đến tình mê ý loạn, bên dưới không ngừng co rút mãnh liệt, cả người mềm nhũn xụi tay của hắn tăng thêm lực đạo, môi mỏng rơi xuống mí mắt rồi ngao du xuống cần cổ, liếm cắn xương quai xanh quyến rũ. Lần lượt cởi bỏ trói buột trên người, giải phóng vật cứng rắn, hắn kéo quần lót, nâng một chân cô lên, thấy cô đã đủ ướt thì mạnh mẽ xông vào. Trong cơn đê mê, ánh mắt cô trở nên mơ hồ, cắn xuống bắp vai to sụ để giảm bớt đau đớn. Vì lo sợ cô bị thương nên hắn không dám quá manh động, nhớ lại lần kích thích điên cuồng ngay tại địa điểm này đã khiến thắt lưng cô bị vẹo, hại hắn nghẹn suốt một tuần. Xốc cả người cô lên, giữa hai đùi truyền đến cảm giác co rút càng hỗ trợ cán gốc chọc vào nơi sâu nhất, hắn lùi về phía sau dựa lưng vào vách tường tay nắm chặt eo mềm mại, di dộng thắt lưng rút ra tiến vào. Thời gian chậm trãi trôi qua, càng làm lòng cô nóng như lửa đốt, hắn vẫn giữ vững tốc độ, ngón tay bấu chặt vào da thịt của hắn, tiếng rên rĩ đỏ mặt làm bầu không khí trở nên nóng hơn bao giờ hết, trời đứng gió cộng thêm màn vận động kịch liệt, chẳng mấy chốc thân thể cô trở nên đẫm mồ hôi, mồ hôi nhỏ giọt từ chóp mũi rơi xuống, rít dính rất khó bờ đỉnh điểm cao triều, Lục Tình nức nở thở hổn hển. “Tình, em làm cho anh trở nên điên cuồng” Lãnh Phương Đông ngấu nghiến hôn môi cô, thở dốc nặng nề, gương mặt ngăm đen che phủ bởi tình chân cô siết chặt hông hắn, nơi ẩm ướt phun ra nuốt nào cự vật to lớn, bắp đùi vỗ phành phạch vào nhau.“Chậm một chút” Môi cô khẽ nhấp nháy.“Em sẽ thoải mái sao?” Lần nữa đột ngột bị lấp đầy, cơ thể mềm mại đong đưa theo tiết tấu cuồng dã.“Đông xin anh mau dừng lại…”Lục Tình cắn răng để không bật ra những tiếng nỉn non, đầu ngón tay chạm lên đường cong cương nghị trên gương mặt hắn, lau đi giọt mồ hôi nhễ nhại. Hắn thỏa mãn rên rỉ xốc cô lên mạnh mẽ tiến sâu. Cô ngây ngất cắn môi dưới của hắn, tay chân nhũn như con chi chi, ánh mắt mông lung nhìn mọi thứ lập lờ xung cùng, Lục Tình mất cả chì lẫn chài, mặc cho hắn ôm trở về phòng cũng không biết. Vừa đặt lên giường đã mệt mỏi ngủ say, thân hình cao lớn nằm đè trên người một tất không rời cũng chẳng có sức đẩy Phương Đông bất đắc dĩ nhìn người phụ nữ dưới thân nhẹ nhàng hít thở, dục vọng còn chưa phát tiếc đủ bất hạnh chìm nghỉm. Bú mút đôi môi sưng đỏ, thương tiếc xoa xoa tâm mi đang nhíu chặt lại của cô, hắn không đành lòng đánh thức cô nhàng tách hai đùi cô chen vào giữa, cự vật cứng rắn từ từ đẩy vào, ôm thân thể nhỏ nhắn phía dưới không dám động mạnh, chôn mình bên trong ấm áp, hắn kìm chế từng đợt run nhiên trong bóng đêm, hắn bắt gặp ánh mắt ướt át đang mở to nhìn mình, hôn xuống chóp mũi cô.“Làm em tỉnh giấc à?” “Động tác lớn như vậy không tỉnh mới lạ” Lục Tình cười yếu ớt, hai tay ôm chặt thắt lưng tinh nhích hông, dịu dàng di động, cô rên khẽ ưỡn người lên đón nhận tất cả của hắn. Nơi kết hợp trơn trượt suýt chút nữa khiến hắn lệch đường, Lãnh Phương Đông rầm một tiếng, nắm lấy mông căng tròn điên cuồng luận hôm sau, Lục Tỉnh mơ màng mở mắt nhìn quanh, thấy lạ lẫm liền giật mình bật dậy. Cô đang nằm trên chiếc ghế mềm mại, nghe tiếng ù ù mới phát hiện mình đang ở trên máy bay.“Tỉnh rồi à?”“Sao anh không kêu em dậy?” Thấy hắn bước vào ngồi xuống bên cạnh, cô bĩu môi oán tránh.“Còn không phải em ngủ quá say hay sao? anh không đành lòng” Hắn ôm cô vào lòng, hôn lên tóc mai mềm mượt.“Anh đưa em lên máy bay à?” “Đương nhiên”Trà Muộn- d d l q đTưởng tượng đến khung cảnh một cô gái ngủ say được người đàn ông cao lớn bế trong lòng thu hút ánh mắt hiếu kỳ của nhiều người. Cô tin chắc sắc mặt của hắn sẽ không biến đổi nhưng cô da mặt mỏng, nghĩ đến việc đó thôi hai má đã đỏ bừng cả lên.“Đói bụng chưa?” Cô liền lắc đầu, lần đầu ngồi trên máy bay, dạ dạy hơi khó chịu nên chẳng muốn ăn gì. Ngã đầu tựa lên bờ vai vững trãi, nhắm nghiền mắt, dường như ngủ vẫn chưa đủ, chẳng bao lâu liền rơi vào mộng mị. Đến khi Lục Tình mở mắt lần nữa đã thấy mình đang ở trong một căn phòng sang trọng. Ngơ ngác tìm kiếm xung quanh, cửa sổ lớn thông với hướng gió nhìn thấy bờ biển xanh mát, trong lòng cô hưng phấn không thôi, tìm mãi không thấy đôi dép đành chân trần bước xuống bờ cát trắng mịn, nơi đây tuyệt đẹp giống khung cảnh thần tiên trong thích đùa nghịch những cơn sóng nhẹ vỗ vào bờ, Lục Tình như đứa trẻ được thả tự do, nô đùa chơi một mình, dường như nơi này đối với cô vô cùng thân quen. Nhanh chóng hòa mình vào thiên nhiên, vào biển trời mênh mông, nghe tiếng sóng vỗ, tiếng gió, lắng nghe âm thanh của biển Phương Đông đứng trên bờ cát, hình ảnh đáng yêu làm hắn ngây người. Ở phòng ngủ không thấy cô đâu hắn liền đoán được cô ở đây. Quả nhiên hắn đoán đúng, bắt gặp bóng dáng nhỏ nhắn, đôi chân trắng tuyết hòa vào làn sóng bọt trắng xóa. Hắn bước dài đến gần bên, ôm lấy vòng eo thon thả “Có thích không?” Lục Tình cười rạng rỡ, gật mạnh và hỏi “Đây là đâu?” “Là đảo tư nhân, ở đây chỉ có hai chúng ta” Hắn ôm cô đến ngồi xuống bãi cát. “Chẳng lẽ ở đây không có ai?” Cô mơ hồ nhìn quanh“Ừm” “Vậy làm sao chúng ta đến được đây” Nơi này tiện nghi như vậy, cô còn tưởng là khách sạn hay khu nghỉ dưỡng chứ.“Em chỉ cần vui vẻ, mọi chuyện cứ để anh” Bàn tay có lực vuốt ve bụng cô, liếm cắn cần cổ trắng ngần."Á... nhột quá!” Cô cười khúc khích né tránhLãnh Phương Đông dùng tay kẹp hai tay cô lên đỉnh đầu, đồng thời hôn chặn môi cô, nụ hôn cuồng dã như muốn hòa vào Tình ngoan ngoãn chủ động dâng môi lên, sau một lúc hắn mới chịu buông tha, tay nhanh chóng tháo rỡi vải vóc trên người cô.“Đừng, em còn đau lắm” Lục Tình khép vội chân.“Ngoan, anh sẽ nhẹ nhàng” Tên đã lắp sao có thể không bắt, hắn nỉ non dỗ dàng.“Ưm, đừng như vậy, em lạnh” Chiếc váy maxi trên người dễ dàng bị cởi bỏ, làn da trắng ngần trở nên đỏ lự dưới ánh mắt nóng Phương Đông cởi áo phông trên người, lót dưới lưng cô, bàn tay lần mò cởi bỏ thắt lưng.“Em, em muốn ở trên” Lục Tình xấu hổ đặt tay lên ngực trần cứng rắn của hắn.“Được” Khóe môi hắn nhếch lên thành một cong, nằm xuống bên cạnh cô.“Nhắm mắt lại” Lục Tình nghiêm túc ra lệnh, cô trườn lên đùi hắn.“Được” Hắn nằm yên nhắm mắt, thầm đoán xem cô sẽ làm gì.“Khi nào em chưa lên tiếng, anh không được động đậy cũng không được mở mắt, có nghe không?” Lục Tình mím môi cười, tay chân thành thục cởi cởi đai quần, cự vật khổng lồ bên dưới chiếc quần lót màu đen dần trở nên cứng nóng như bàn tay cô ướt đẫm, cúi thấp đầu hôn xuống lồng ngực, cơ bụng săn chắc run lên theo động tác của cô. Nụ cười trên môi cô càng nở rộ khi thấy mồ hôi chảy ròng ròng trên trán hắn, liếm cắn xương quai hàm quyến rũ, vân vê gương mặt cương nghị, không sợ chết mà hì hục ra sức nhóm ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội. “Tình” Bàn tay to lớn bao lấy eo cô, nặng nề thở dốc.“Đã nói là nằm yên mà” Lục Tình bóp chặt vật đen ngòm, mạnh dạn đưa đầu lưỡi liếm láp, lúc nhanh lúc chậm khiến nó đứng sững, đây chính là thứ làm cho cô phải chịu khổ cũng làm cô sung sướng không thôi. Ít ra những lúc này được nắm quyền chủ động, để xem cô sẽ khiến hắn chịu đựng không nổi mới ra nuốt vào cự vật trong khoang miệng, hàm răng và môi cứng đờ, mỏi nhừ vì há quá lâu. Trong miệng thoang thoảng mùi vị tinh dịch nồng đậm, tiếng thở dốc của hắn nặng nề, khản đặc, rên rỉ không thành tiếng…Khó khăn dứt ra, Lục Tình ngã dúi vào bụng hắn, lấy lại bình tĩnh, cô nhanh chóng đứng dậy, xoay người bước từng bước thật khẽ. Lãnh Phương Đông cảm thấy người bên cạnh không có động tác liền mở mắt choàng dậy, bóng dáng chạy xa xa kia không phải là muốn trêu đùa hắn sao? Khéo quần lót lên, hắn hét lên“Lục Tình, em được lắm!” Bước chân đuổi theo sau.“Á, đừng đến đây” Lục Tình nhảy dựng, chân thoăn thoắt chạy vọt vào nhà đóng sập cửa lại.“Em chết chắc rồi” Không nặng không nhẹ, hắn bình thản híp mắt nguy hiểm.“Cho em một cơ hội cuối cùng, mau mở cửa ra” Hắn đập cửa phanh phanh.“Không mở, có chết cũng không mở. Lãnh Phương Đông, tha cho em đi, em thật sự mệt lắm!” Lục Tình yếu ớt nói vọng ra“Đợi anh vào được thì xem em mệt đến mức nào?” Giọng điệu đầy vẻ uy hiếp, lửa trong hắn chỉ có cô mới dập tắt, sao có thể buông tha cho cô dễ dàng như vậy.
Lãnh Phương Đông chống đỡ cơn khoái cảm đang chạy dọc khắp người, ánh mắt hắn nhuộm men say, âu yếm nhìn người phụ nữ dưới thân, ôm cô vào cô lên thành bồn tắm, hắn dùng vòi nước rưới , cả thân thể toàn vết tích hoan ái, gỡ đùi cô ra, bản thân ngồi chồm hỗm mắt nhìn đối diện với nơi bí ẩn. Dòng nước đặc sệt màu trắng đục từ khe hở chảy xuống, vách tường thịt sưng đỏ đến đáng thương, còn đang run lẩy bẩy vì không chứa hết tinh dịch của nhiên bị tác động của dòng nước lạnh khiến Lục Tình co rút, lùi về sau lại đụng phải không gian chật hẹp, cô bất mãn chau mày, khép đùi lại mạnh mẽ banh ra, đưa đầu vòi nước xối vào hang hốc, đầu ngón giữa đẩy vào khuấy đảo bên Tình thở dốc rên ư hử, chân giãy nảy.“Anh mau dừng lại”“Ngoan, tôi tẩy rửa cho em” hắn tiếp tục động tác một cách thành thục, nhưng có phần thô lỗ, sự khích chặt của cô làm hắn tê cứng, đầu óc mộng mị, phân thân phình trướng thèm khát muốn xông vào nơi ấm áp.“Ưm, nhẹ một chút” Lục Tình bắt lấy tay hắnHắn ngồi dậy nâng thắt lưng của cô lên dựa hẳn vào bờ vai săn chắc, lấy sữa tắm cho vào lòng bàn tay, sau đó thoa khắp người cô, da thịt nhẵn mịn nay càng thêm trơn láng, bàn tay ngao du mọi ngóc ngách trên thân thể trắng tác lúc dịu nhẹ, lúc mạnh mẽ như dòng điện kích thích dây thần kinh mẫn cảm, Lục Tình ngại ngùng tránh né, chu môi phản nhìn vẻ mặt đáng yêu của cô, hai má ửng hồng, hung hăng cắn mút đến sưng đỏ. Cúi đầu bắt lấy cánh môi hồng nộm, hắn điên cuồng mút lấy mật ngọt trong khoan miệng cô, quấn đầu lưỡi mềm mại vừa liếm vừa hút, phát ra âm thanh yêu tay thô cứng, to lớn chen vào giữa hai đùi mật, ngón tay len lỏi đi vào, ngay lập tức nuốt lấy, giữ chặt khiến hắn khó khăn mà di chuyển ra vào.“Ưm…” Ngay khi hắn buông tha cho đôi môi, đầu cô dụi vào khuôn ngực rắn chắn, rên rỉ thành tiếng.“Đông…người ta khó chịu…” Giọng cô mị hoặc, bầu ngựa sữa dụi dụi vào ngực hắn.“Hử…em đúng là tiểu yêu tinh, lại muốn tôi làm em hả?” Ngón tay ra vào với tiết tấu mãnh liệt.“Ưm…muốn anh” Đôi môi run rẩy lướt trên da thịt chắc nịch của hắn. đầu lưỡi rục rè liếm đầu ti.“Em không phải mệt lắm sao?” Hắn nhếch môi đắc ý, nhưng vẫn cố tình trêu chọc"…không có mà” cô nũng nịu vuốt ve lưng của hắn“Lần sau tôi làm có khóc lóc đẩy tôi ra không?” Hắn ngậm nụ hoa của cô, răng di di cắn mút“Không có” Lục Tình lắc đầu quần quật, sâu trong cơ thể lại truyền tới cảm giác khoái Phương Đông hài lòng thưởng cho cô một nụ hôn sâu, cán gốc nóng bỏng dựng đứng chọc vào đùi dưng hắn xoay người kéo cô đứng dậy, liếm cắn tai nhạy cảm.“Cầm lấy nó” Hắn cầm tay cô ma sát vào giữa đùiLục Tình ngây ngốc sờ nắn vật to lớn kia, hơi nóng nhanh chóng truyền đến tay cô, nóng rát, cô bóp chặt, dùng cả hai bàn tay nâng lên, vuốt ve từ gốc đến đỉnh.“Dùng cái miệng nhỏ của em” Hắn thở hồng hộc, liếm môi côLục Tình nhất thời còn chưa hiểu ý hắn, những từ ngữ sâu xa thật thô tục, đến khi hiểu được, lại nhìn vẻ mặt cao ngạo đáng đánh đòn của hắn, cô tức giận dùng lực bóp một kích bất ngờ khiến đầu hắn như bị sét đánh, ánh mắt tối tăm nhìn người phụ nữ đang đùa bỡn mình, hắn hung hăng trừng cô một cái, miệng rên rỉ“Mau lên, nếu không em biết tay tôi”Lục Tình ngồi chồm hỗm nhưng thân hình cao lớn của hắn, cô có cố ngước cổ lên cũng không chạm được đến thứ kia.“Không được” Cô bất đắc dĩ lắc đầu. Lãnh Phương Đông đâu dễ tha cho cô như vậy, xốc hai nách cô nâng lên, đến khi mặt Lục Tình dụi vào háng cô đỏ bừng, lại bị hắn kìm chặt nên thứ to lớn dụi thẳng vào má, Lục Tình hé môi liếm đỉnh đầu, của hắn lớn như vậy làm sao cô nuốt vào được, cô rối rắm chỉ chạm môi xung quanh cán gốc.“Ngậm nó vào”“Không vào được” Cô sợ hãi kêu lên“Há miệng của em ra”Miệng cô mở ra, từ từ cho vào từng chút một, cổ họng bị chặn cứng dù chỉ mới nuốt hết phân Phương Đông ghì chặt sau gáy cô, nhấn mạnh vào, khẽ răng ma sát khiến vật kia như muốn nổ Tình không có chút kinh nghiệm nào, lại bị hắn dồn ép phải nuốt hết vào khoan miệng, cô cảm nhận được vật kia chui đến tận cuốn họng vội muốn thoát lui lại bị hắn đẩy Tình chỉ còn biết vừa nín thở vừa mở miệng to hết mức, nuốt vào phun ra, nước bọt của cô thấm ướt toàn bộ gốc cán, cô còn ngửi được mùi tanh nồng của tinh dịch, nhất thời muốn nôn hắn chẳng cho cô cơ hội để thối lui, Lục Tình ngoan ngoãn lấy lòng hắn.“A…” Cô khó nhọc thả ra, khóe miệng vươn vãi tơ bạc, chảy xuống thở hổn hển ngồi phịch xuống nền gạch lạnh Phương Đông cúi người ôm cô lên.“Đừng làm nữa, em không chịu nổi” Cô đáng thương cầu xin“Ngoan, một lần nữa” Hắn mơn trớn trên má cô“Đừng ở đây, lưng em đau lắm!” Cô thì thầmHắn xốc cô dậy, bế ngang vào lòng, đẩy cửa bước ra khỏi phòng người được đặt nhẹ xuống nệm, lấy khăn lau qua loa nước ứ đọng trên người của cô và hắn, quăng cái khăn xuống đất, tách nhẹ hai chân cô ra, chen người lưỡi ấm nóng vùi vào lối đi, răng môi thô lỗ liếm mút khiến nước ra ồ ạt, đã sớm bị hắn làm cho ẩm ướt nay lại thêm sự cuồng nhiệt khiến ham muốn càng cháy rên hừ hử, ôm chặt lấy đầu hắn.“Á…” dịch mật lại luồn lách tuôn ra, cô không nhịn được mà hét lên, ưỡn lưng lên tiếp nhận đầu lưỡi hắn đâm sâu vào trong.“Đông, đừng mà…em không chịu nỗi” Cô khóc lóc rên la“Muốn sao?” hắn tà mị thổi luồn hơi nóng vào mặt cô.“Ưm... mau cho em”Lãnh Phương Đông nâng cô lên, nhét cái gối dưới mông cô, banh rộng hai đùi đè chặt xuống, môi lưỡi thô lỗ luồn vào khuấy động bên trong mật động, hai mắt Lục Tình mơ hồ không còn biết gì nữa, khoái cảm cực lạc dâng từng tần sóng khiến dòng nước sâu trong cơ thể ồ ạt tuôn ra, hắn vùi đầu đầu lưỡi vào nơi ẩm ướt vừa mút vừa hút một cách mãnh liệt, khiến đóa hoa kiều diễm trở nên sưng đỏ cả lên, lớp cánh hoa run lẩy bẩy.“Ưm….đừng như vậy" Lục Tình không còn hơi sức thì thào.“Cái miệng nhỏ của em rất ngọt” hắn chồm lên mơn trớn trên má cô, đầu lưỡi luồn vào hôn mút, điên cuồng cắn mút khiến cổ họng cô trở nên khô khốc, đầu lưỡi tê dại mặc cho hắn quấn thở hổn hển dứt môi ra, di chuyển lưỡi liếm cần cổ trắng ngần đến ướt sũng. Mỗi nơi hắn lướt qua là cảm giác kích thích truyền đến tận đầu ngón chân, dây thần kinh nhạy cảm như bị dòng điện xẹch qua, tận sâu trong cơ thể khao khát ham muốn, muốn được yêu thương, muốn hắn tiến vào chiếm lấy cô.“Đông….ưm ..” Ánh mắt ướt át, như nước hồ thu nhìn hắn, môi run mút nụ hoa chùn chụt, cô có cảm giác nụ hoa bị cắn đứt lìa khỏi ngực vậy, nhói lên đau đớn. Hắn không để tâm đến lời van nài của cô, môi lưỡi vẫn vừa dịu dàng, vừa mãnh liệt dọc theo đường cong cơ thể, bụng nhỏ vì hắn làm nhột, cô bật cười khúc khích, hắn lại trừng phạt hôn sâu khiến cô sơ lụi, đầu vùi xuống Phương Đông sớm đã chịu không nổi, cán gốc sưng tấy phình to chờ đợi được phóng thích, đút ngón tay vào giữa đùi cô, ngay lập tức bị sự khích chặt, từng lớp thịt bao lấy ngăn chở, hắn không nhịn rên lên, yếu hầu lên xuống nuốt nước bọt, hắn rút ra, nâng vật to lớn chen vào đẩy mạnh một cái, không đợi cô thích ứng đã động thắt lưng, mãnh liệt ra vào, mỗi cú thúc là sâu tận tử cung, xuyên vào tận gốc.“Ưm...nhẹ một chút” Lục Tình a ư ngân nga, hai tay ôm lấy gáy hắn.“Tình...em là của tôi” hắn rống lớn, áp cả tiếng va chạm tình ái.“Ưm…” Hắn cúi xuống tìm môi cô hôn hít, liếm đầu mũi nhỏ nhắn phiếm hồng đã lấm tấm mồ lưng hắn lên xuống không ngừng nghỉ, dồn dập ra vào, mồ hôi trên trán hắn, trên khuôn ngực rắn chắc nhỏ từng giọt từng giọt xuống người cô. Lục Tình a ư bấu vào vai hắn, òa lên tiếng nức nở“A...đừng động nữa” “Ngoan, chịu đựng một chút” Tấm lưng tráng kiệt nhấp nhô.“Ưm...em khó chịu” Lục Tình quơ quạt hai hai lại bị hắn nắm chặt.“Mau lấy cái gối ra đi” hai mắt ngập nước, mông Phương Đông nâng eo cô lên, rút cái gối ra, nằm sấp lên người cô, bên dưới vẫn kịch liệt đâm giác khoái cảm mà người phụ nữ này mang đến làm cho hắn sung sướng tuột độ, chưa bao giờ hắn tin tưởng bất kì điều gì, nhưng từ khi gặp cô, hắn lại tin vào định mệnh, ông trời cho hắn gặp được cô, lấp đầy khoảng trống trong trái tim lạnh lẽo, cô không phải là tiểu thiên sứ mà chính là tiểu yêu tinh, đến để giày vò tâm can mê mụi thân thể mềm mại, nụ cười, giọng nói ngọt ngào của cô, ánh mắt như có sức hút khiến hắn càng ăn càng ở trong cô, hắn dường như nghe được tiếng rên rỉ của chính mình, nhóm lên ngọn lửa cho mùa đông lạnh giường vì động tác của hắn mà rung lắc dữ dội, Lục Tình có thể cảm nhận được nệm bị đẩy lên phía trước, lúi sâu xuống dưới.“Ưm…” cô ôm lấy lưng hắn, đầu móng tay bấu chặt vào da nâng hai đùi cô đặt lên vai, rút ra rồi lại đẩy mạnh vào, trong cô lúc khích chặt lúc trơn trượt làm hắn điên cuồng luận động.“Chậm một chút…” Lục Tình thì thào, những giọt nước mắt như những viên pha lê, tinh khiết hòa trên gương mặt ướt thanh va chạm phành phạch, tiếng nước nhóp nhép vang dội cả căn phòng kín, không khí bao trùm mùi hoan ái nồng bầu ngực lắc lư theo tiết tấu ra vào của hắn, hai con thỏ trắng nhảy nhót đong Phương Đông ghé xuống hôn tới tấp lên má, lên môi, bàn tay bao trọn lấy bầu ngực tròn hai ướt đẫm, mồ hôi hòa quyện trên da thịt, hắn luồn ngón tay vào mái tóc ướt nhẹp của Tình mở rộng hai đùi kẹp chặt eo hắn, chủ động đón nhận hắn vận động kịch liệt, hung ác tấn cùng, cô xơ lụi vùi đầu vào nách hắn, ôm chặt thắt lưng tráng kiệt, luồn mật dịch ẩm ồn ạt tuôn trào. Hắn rống lên, thúc một cái vào sâu kín phun dịch bỏng lấp đầy đóa hoa ướt át. Hắn siết chặt cô vào lòng, thỏa mãn nằm sấp trên người cô.
12- download alltake- download am-hon-luc-nua-dem_linh-the-t download 1, anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk download download ba-chu-nho-o-thap-ni download bac-uyen-tien download bao-tieu-sung-phi-gia-gia-ta-cho-nguoi-bo-vo-song-the-sung- download bi-boss-theo- download bi-mat-song download bop-chet-doa-hoa-sen-t download boss-la-nh-lu-ng-va-nu-hoa-ng-bang- download can-ca-t download canh-lo- download chang-re-phe-vat-46 download chang-re-quan-v download chang-re-quyen-the- download chien-lang_qu download chien-than-bat-bai-50 download chien-than-o download chu-a-cung-chieu-toi- download chu-l download download download co-the-quay-lai-nhin-em- download co-vo-gia-ngoc-cua-t download co-vo-than-bi-muon-chay-dau-28 download con-a-cha-con-la-ai download con-re-quyen download download cung-troi- download cuoi-chon download download da-het-thoi-gian-phong-van-khong-y download dai-boss-tra-tien-c download dai-than-em-muon-sinh-khi-con-cho- download download dau-la-dai-l download de-nhat-kiem-than- download de-nhat-kiem-than-79 download de-nhat-lang-vuong-47 download di download dien-vien-nhat-t download download do-thi-tu-chan-y-t download du-do-dai-luat-su-31 download dua-con-cua-ta download em-trai-la-dai download gap-mat-offline-gap-trung-boss-phai download he-thong-ta-di-cuu-vot-nhan-vat-phu download hieu-lam-toi-khong-co-y-bo download ho-ly-chang-ra- download hoa-hong-cua-luong download hoan-kho- download hoang-hau-nuong-nuong-dich-nam-xu- download hoi-am-d download hon-nhan-ep-buoc-co-vo-than-y-cua-dai-ton download hon-the-cua-thieu-gia-baby-sieu download idol-the-ma-lai-yeu-tha download ke-nam-giu-su-thong-thai-cua-s download ket-hon-anh-dam-khon download khai-truong-nguoi-tai-trong-cua-hang-lao-ban-co-uc-diem-c download khoai-xuyen-cong-luoc-cau-nam-phu-ph download khong-can-than-lien-cung-binh-dam-chua-ket download khong-co-kiep download khong-duoc-giat-cho download download khuynh-the-thien download kinh-thien-kiem download lac-loi-m download lam-dau-nha-hoi download lan-kha-k download lien-hon-cung-tong-tai-xau download download download long-phuong-song-bao-tong-tai-daddy-xin download luu-manh-l download ly-hon-hieu-biet-m download mac-thien-pho-y-hop-dong-voi-tong-t download marvel-chinh-nghia-bien download download mot-buoc-len-tien-74 download mot-buoc-len-tien download my-nhan-su-de-khong-binh-thuon download nam-do-giap-sat-dong-de-v download neu-kie download nghien-ap-quan-phuong_quy download ngu-nhan-bang-he-liet-an-ki-cua-la download nguoi-dau-yeu download nhan-sin download nhan-thuat-tra-tron-di download nhat-ky-theo-duoi-lop-t download download noi-chuyen-voi-the-gioi-c download nui-cua-nang-bien-cua download ong-xa-hop- download phe-tai-tieu-thu-phuc-hac-ta- download phong-thuy-su-trung-sinh-chi-thie download phuc-hac-nu-than download phuong-hoa-ph download quoc-sac-si download sau-khi-ly-hon-chong-cu-luon-muon-theo-d download sau-khi-xuyen-thanh-nu-chinh-tieu-bach-hoa_ky-thuat-co-the download sau-khi-yeu-tham-bi- download sieu-cap-than-co-nha download sinh-hoat-binh-thuong-cua-mot-nhan-loai-bin download download song-lai-lam-me-ke-cua-c download su-huynh-la-na download sung-ai-q download ta-co-that-su-la-dang-cuu download ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-c download download tang-long download tap-doan-van_q download tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la download tate-no-yuusha-no-n download than-cap-dac-cong-he-t download than-y-vuong-phi-bi- download download thap-nien-70-my- download the-bai- download download thich-sung-ai-phuc-hac-ti download thien-dao-do-thu-quan- download thien-tai-doa download thieu-nien- download thieu-phu-nhan-vo-lai download thinh-quan-tu- download tho-cong-chua-la-v download th download thu-kiem-truong-an_qu download thuan-tinh-nha-d download thuong-dinh-dau-tien-k download tien-ma-dong download tien-tu-xin-tu-tr download tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu download tieu-thon-y-ranh download download download to-hang-h download tong-tai-ba-dao-va-co-vo- download tong-tai-lanh-lung-yeu- download tro-lai-mat-the-hung- download trong-sinh-tu-orochimaru- download trung-nien-xuyen- download truyen-bach-luyen-thanh-tien- download truyen-ca-doi-chi download truyen- download truyen-he-thong-xuyen-nhanh-theo-yeu download download truyen-nhan- download tu-bat-ngu-ban-bien-tap-dem- download tu-chan-noi-chuyen-phiem-q download download tuong-tu-he-huu download tuy-duong-dien- download tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong download van-c download van-dao-long-ho download van-de-ch download download vinh-hang-than download vinh-hang-thanh download vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may- download vo-sac-vo download vo-yeu-nha-thu-truong-9 download vong-du-tu-da-quai-bat-dau-tien-hoa-thang- download vu-than-c download download vuong-phi-nghich-ngom download vut-bo-chang-re- download xuyen-khong-cha-con-toi download xuyen-khong-chien-ky-thien-menh- download xuyen-nhanh-nu-phoi-binh-tinh-mot-c download xuyen-nhanh-sau-khi-vut-bo- download xuyen-nhanh-thuc-hien-nguyen-vong-cua- download xuyen-qua-co-dai-lam-ph download xuyen-vao-ho-van-tro-ch download yeu-chieu-co-vo-nho-quyen-ru-cua-tong-ta download yeu-nha download yeu-phai-o download zodiac-hig download
mẹ nó em trốn không thoát đâu