mùa xuân ở căn nhà cũ review
Chủ nhà ở đây rất nhiệt tình chu đáo cho khách hàng, có một số phòng được cập nhật free cho các bạn trẻ bởi nơi đây giống như nơi giao lưu, gặp gỡ và giúp đỡ nhau. Khắp nơi trong căn homestay tại Đà Lạt này đều là những món đồ cổ, xưa cũ từ bàn ghế
Cùng điểm qua 5 cửa hàng bán bao lì xì online sau nhé. 1. Thuế Việt trên trang Tiki.com. 2. Emoji Tp Hcm trên trang Shopee.com. 3. MrsTruongShop.com trên trang Shopee.com. Phong bao lì xì cũng mang nhiều ý nghĩ tốt đẹp, tượng trưng cho tài lộc - người ta nhận được hay cho đi càng nhiều bao lì
Năm 2015, sự nghiệp của Hạ Nhiên cũng tiêu tan nghèo đến mức chỉ còn bà ngoại. Đêm mùa đông 2017, một lần đánh nhau ở quán bar mà đã gặp được một cô gái xinh đẹp. Cũng từ khi Giản Tích xuất hiện những đắng cay trong cuộc đời anh dần biến mất. "Em sẽ yêu anh đến hơi thở cuối cùng" "Còn anh sẽ dùng tất cả hooc mon nam để yêu em" .
1 Đà Lạt mùa nào đẹp nhất - Bốn mùa ở Đà Lạt đi đâu chơi tuyệt vời nhất. 2 Đà Lạt lộng lẫy sắc hoa mùa xuân 2.1 Home of Dreamers - Homestay lộ thiên mùa xuân 2.2 Địa điểm sống ảo Mùa xuân ở Đà Lạt 2.3 Ngắm mai anh đào 2.3.1 Đi Lễ chùa Linh Quy Pháp Ấn 3 Đà Lạt đặc biệt hơn với vài cơn mưa phùn vào hè
🍀 Cỏ xin chào và cám ơn các bạn đã chọn Giọng Đọc Cỏ, trong vô vàn sự lựa chọn🍀 Các bạn muốn ủng hộ và tiếp thêm động lực cho Cỏ ra videos
Mua bàn thờ chung cư treo tường cùng Tâm Phát. Để mua được Bàn thờ treo tường mẫu TT2003 bạn có thể đến bàn thờ Tâm Phát. Chúng tôi có đội ngũ nhân viên nhiệt tình giúp bạn lựa chọn kích cỡ, màu sắc sản phẩm sao cho hợp với phong thủy và hài hòa nội thất nhà bạn.
H5 Ffcredit. ReviewMÙA XUÂN Ở CĂN NHÀ CŨTác giả Yên Bán CănThể loại Hiện đại, điền văn, ngọt sủng, ấm áp, HEĐộ dài 55 chương + 1 ngoại truyệnTình trạng Hoàn edit*****Văn ánTrình Nặc hai mươi tám tuổi bắt gặp chồng ngoại tình, trong một đêm mất cả chồng lẫn bạn thân, lòng chẳng tha thiết gì, đi xa tha hương, nhưng vận mệnh đã sắp đặt cô mua một căn nhà nhà, trồng vườn rau, nuôi gà nuôi vịt, đốn củi nấu cơm, cuộc sống quay về trạng thái nguyên thủy nhất, lại để tâm tình cô quên đi hết thảy, không chỉ nổi tiếng, mà còn thuận tiện bắt được một “trung khuyển” sống, mai nở hai lần*, gió xuân như ý.*Mai nở hai lần ý chỉ trải qua hai cuộc hôn nhân.-Sau cuộc hôn nhân thất bại, Trình Nặc quyết tâm bỏ lại nỗi đau và thất vọng vì bị chồng và bạn thân phản bội, một mình rời đi. “Cô nghĩ, rời khỏi nơi này đi, cứ đi xa, đừng quay lại nữa. Trình Nặc nhanh chóng hoàn thành thủ tục nghỉ việc, bắt taxi, trực tiếp đến sân bay. Mua vé máy bay cho chuyến cất cánh gần nhất, cũng chẳng màng đến điểm đến. Đi đâu cũng như nhau cả, chỉ cần có thể rời khỏi đây là tốt rồi.”Cứ đi như thế, Trình Nặc vô tình đến một trấn nhỏ tên Lan Khê, mà ở đó cô đã bị hình ảnh của một căn nhà cũ ở cù lao Hà Diệp thu hút. “Trong ảnh, mặt trời ấm áp, một căn nhà thấm nhuần đau buồn của thời gian, tường trắng ngói đen, mái cong đầu ngựa, cửa sổ bằng gỗ hoa mở một nửa, rêu xanh dưới góc tường lan rộng, mấy phiến đá xanh bóng loáng nối nhau lát thành đường. Một con mèo nằm giữa lối đi, uể oải nheo mắt nhìn khóm hồng nở rộ.” Thế là cô quyết định đến cù lao có cái tên rất đẹp ấy để tìm căn nhà cũ nổi tiếng thật thì Trình Nặc không có nhiều tiền lắm, có thể nói là rất nghèo, nhưng trong lúc nhất thời kích động cô đã quyết định mua căn nhà cũ, đến lúc nói ra rồi cô mới hối hận. “Nhưng khi bà lão run run lấy ra một tờ giấy khế ước mua bán nhà – đã ngả vàng có thể xếp vào hàng đồ cổ – giao cho cô, đột nhiên cô cảm ngộ ra, căn nhà kia, sắp thuộc về cô rồi. Đất tư nhân, thuộc về một mình cô, có thể để cô gọi là căn nhà của gia đình.”Có lẽ Trình Nặc cũng không biết, căn nhà cũ xa lạ ấy chính là nơi sẽ mang đến mùa xuân thứ hai cho mình, vì ở đó, có Tông chính Tông Lãng xuất hiện trong cuộc đời của Trình Nặc với tư cách đầu tiên là hàng xóm. Ở cái cù lao Hà Diệp chỉ toàn người già và trẻ nhỏ này, một người thanh niên trai tráng như Tông Lãng càng được trưng dụng, ai có việc nặng nhọc gì cần giúp cứ tìm Tông Lãng, anh cũng sẽ không hề từ chối một yêu cầu giúp đỡ nào, miễn là anh giúp được. Tất nhiên, việc giúp tìm người sửa lại căn nhà cũ cho Trình Nặc, anh cũng rất sẵn ra Trình Nặc không biết, đấy không phải là lần đầu Trình Nặc gặp Tông Lãng, mà anh đã gặp cô từ ngày đầu tiên cô đến trấn Lan Khê rồi. Lần đầu Trình Nặc và Tông Lãng gặp nhau, trong lúc đầu óc mơ hồ vì say rượu, Trình Nặc đã xin anh cho cô một mái nhà. Còn Tông Lãng, lúc đó anh vẫn hoàn toàn tỉnh táo, nhưng anh đã đồng ý cho Trình Nặc một mái nhà, vì anh... cũng không có lúc say rượu đó, Trình Nặc khóc trên lưng anh, yếu đuối như cô gái nhỏ. Đến lần thứ hai gặp lại khi đã tỉnh táo, cô tự động dựng lên một lớp phòng bị ngăn cách giữa mình và anh, cũng hồn nhiên không biết lời yêu cầu trong lúc mơ hồ của mình đã như hạt giống tình yêu mạnh mẽ nảy mầm trong tim Tông này có cái cớ quang minh chính đại là sửa nhà cho Trình Nặc, anh đã tấn công cánh cửa trái tim đã khóa chặt của cô hoặc âm thầm hoặc trực tiếp, đều khiến cô không thể trốn tránh. Như câu nói “có công mài sắt, có ngày nên kim”, cuối cùng thì sự ấm áp của Tông Lãng đã phá vỡ được lớp phòng tuyến cứng rắn của Trình Nặc, tình cảm chân thành của anh đã xóa tan suy nghĩ mặc cảm cô là gái một đời chồng thì không xứng với trai tân như Tông ai đó đã nói “Giữa người với người, đừng nói đến chuyện xứng hay không xứng, phù hợp là tốt rồi”, giữa Trình Nặc và Tông Lãng cũng thật sự hợp nhau, vì họ đều cần một mái nhà, đều cần nhau...-Ở bài review này mình sẽ không nhắc đến những chi tiết hài hước đáng yêu trong quá trình Tông Lãng theo đuổi Trình Nặc, vì với mình, nó chưa phải là chi tiết đắt giá nhất của truyện. Mà điều ấn tượng với mình nhất chính là cách mà Trình Nặc hòa nhập vào cuộc sống mới có thể nói là tẻ nhạt với những người đến từ thành phố lớn như cô, là sự cố chấp của Tông Lãng với cù lao Hà Diệp khi anh bỏ qua cơ hội phát triển ở thành phố để ở lại cù lao hoang sơ cù lao Hà Diệp có cả hết ba con đường mười ba hẻm, một mảnh đất bé tí chừng hai ki-lô-mét vuông nhưng lại có hơn trăm ngàn người, tàu buôn qua lại đều neo đậu ở đây. Đến khi màn đêm buông xuống, đèn đuốc sáng trưng, vô cùng sầm uất. Nhưng đó là Hà Diệp của hơn một trăm năm trước, còn Hà Diệp của hiện tại là khung cảnh đổ nát thê lương với những căn nhà cũ kỹ in đậm dấu ấn thời gian. Chính những người trẻ được sinh ra và lớn lên ở đây còn bỏ đến nơi đô thành để tìm kiếm cơ hội, ấy vậy mà Trình Nặc ngược lại, cô đến từ một thành phố lớn xa hoa lại quyến định chọn hòn đảo yên tĩnh giữa lòng sông này để bắt đầu cuộc sống Tông Lãng, anh cố chấp ở lại đây là vì anh xem cù lao Hà Diệp là quê hương, người dân trên cù lao là người thân của mình. Gần ba mươi năm trước, khi Tông Lãng còn là đứa trẻ sơ sinh đã bị bỏ rơi ở bến phà trên cù lao, ông nội tốt bụng ôm anh về nuôi, vài năm sau ông mất, chính những người dân ở đấy đã cưu mang Tông Lãng. Anh muốn nhìn thấy lại cù lao Hà Diệp thuở còn huy hoàng, muốn ở lại để trả ơn những con người chân chất tốt bụng ở đây đã cưu mang mình.[ “Từ lúc nghe câu chuyện ông nội kể, anh đã nung nấu một giấc mơ.”Tông Lãng nắm chặt tay cô, mười ngón tay đan vào nhau, “Anh muốn để nơi này, sống lại lần nữa.”Trong bóng đêm Trình Nặc nhìn anh, như nhìn thấy được ánh sáng trong mắt anh.“Anh có thể làm được.” Cô cười, “Tin anh vậy sao?”Cô gật đầu, không có lý do gì cả, chỉ là cứ tin anh thế mà nâng tay cô đến bên môi, “Anh đã tìm cách rồi, em cứ chờ đi, chưa tới mấy năm nữa, anh sẽ cho em thấy một cù lao Hà Diệp đầy sức sống.”Cô cười, “Được, em chờ.” ]Và từ đây, trong quá trình thực hiện ước mơ Tông Lãng không còn cô đơn nữa, vì đã có Trình Nặc bên cạnh ủng hộ anh, cô là chốn về mà hơn hai mươi năm nay anh luôn ao với “Mùa xuân ở căn nhà cũ”, nó sẽ đưa các bạn thoát ra khỏi không gian ngột ngạt nơi thành thị xô bồ, khung cảnh yên bình của cù lao Hà Diệp như được hiện ra trước mắt, sẽ cảm nhận được nhịp sống chậm rãi và tìm cảm chân chất của những người dân nơi đây. Không những thế, chúng ta còn được dịp cảm nhận được không khí vui tươi phấn khởi của những ngày chuẩn bị trước tết cổ truyền, với những món ăn đậm đà hương vị truyền thống, dù là theo văn hóa của người Trung Quốc nhưng chắc chắn cũng rất thân thuộc với người Việt Nam ta. Cuối truyện, bạn editor còn có tâm chuẩn bị thêm một list công thức kèm ảnh minh họa của các món ăn được nhắc đến trong xuyên suốt từ đầu đến hết đầu tiên mình đọc truyện của tác giả Yên Bán Căn là bộ “Nhật ký theo đuổi vợ của anh chàng đầu bếp", sau khi đọc xong bộ đấy đã có cảm tình với tác này vì cách viết nhẹ nhàng pha chút hài hước, đặc biệt là sủng, rất hợp ý mình. Đến khi đọc xong, muốn tìm truyện cùng tác giả thì thấy bộ “Mùa xuân ở căn nhà cũ” chưa hoàn, thế là phải đợi tận mấy tháng trời. Và may mắn là tác phẩm này không uổng công mình đã đợi, thật sự rất ưng ý, mình nghĩ có lẽ các bạn sẽ thích đã mệt mỏi với những màn tranh đấu chốn hậu cung, hay đã quá căng não với những suy luận sắc bén của tâm lý tội phạm, thì các bạn hãy thử thể loại điền văn để cảm nhận được sự yên bình của cuộc sống chốn thôn quê ” trích từ by Vân Dung HoaBìa Bún Tần*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic Artist Lee Me Kyeoung
REVIEW TRUYỆN MÙA XUÂN Ở CĂN NHÀ CŨ – YÊU BÁN CĂN 1. Tên truyện MÙA XUÂN Ở CĂN NHÀ CŨ 2. Tác giả Yêu Bán Căn 3. Số chương 56 chương 4. Nguồn đọc Các bạn tra gg để đọc nhé 5. Nhân vật - Nam chính Tông Lãng - Nữ chính Trình Nặc 6. Tag Điền văn nhẹ nhàng, đời thường, nam nữ chính đều có xuất thân bình thường, hài, ngọt, chữa lành lẫn nhau, nam chính là trai tân, nữ chính đã ly hôn, cẩu huyết chút Chồng và bạn thân, HE. 7. Nội dung chính Trình Nặc ly hôn chồng do chồng cô ngoại tình và có con bên ngoài với bạn thân của cô. Sau ly hôn, cô muốn tìm một nơi thật xa để bắt đầu lại từ đầu, vô tình lại lưu lạc đến chốn cù lao Hà Diệp và xui rủi lại mua một căn nhà cũ ở đây. Tông Lãng là một cô nhi, sống từ bé ở chốn cù lào này, đẹp trai tài giỏi, tự mình gầy dựng sự nghiệp và rất thành công. Hai người vô tình gặp mặt nhau và anh đã yêu chị từ cái nhìn đầu tiên. Trong quá trình chuyển đến cù lao sinh sống, anh đã giúp đỡ chị rất nhiều, muốn nhân cơ hội này bày tỏ lòng mình với chị. Nhưng vết sẹo tâm lý kia của Trình Nặc quá lớn, nên cô đã do dự, đã kháng cự, sợ bị tổn thương một lần nữa, để rồi cuối cùng chị cũng đã quyết định nghe theo tiếng gọi của con tim. Vào ngày anh cầu hồn chị, hai người phát hiện chị có bầu, thế là song hy lâm môn, ai ai trên chốn cù lao cũng đều thật lòng chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ này. Hai người trở thành một nhà sáu miệng Ba, mẹ, con gái, con trái, 1 chó, 1 mèo, sống hạnh phúc mãi mãi về sau. 8. Cảm quan cá nhân về truyện Mình biết đến câu chuyện này là từ việc xem một vid trên tiktok. Thấy rv ổn nên cũng thử tìm đọc, và thành thực không hy vọng nhiều lắm, sợ sẽ chán mà drop giữa chừng vì nó là "điền văn". Dành cho những bạn nào chưa biết đến khái niệm này, mình xin phép được giải thích một chút "Điền văn" là những bộ tiểu thuyết nhẹ nhàng, không có cao trào, không có cẩu huyết, không thắt mở gì cả mà thường nói về cuộc sống đời thường của nhân vật vô cùng chậm chạp và tình cảm. Quay trở lại cảm nhận chung của mình về tác phẩm này, thành thực với các bạn rằng, chỉ đọc khoảng 5 chương đầu tiên thôi, suy nghĩ ban đầu của mình đã thay đổi hoàn toàn, nó không những không chán, mà còn rất hay, rất thu hút, đặc biệt là đối với những bạn nào đang phải vật lộn với cuộc sống nơi thành thị xô bồ, nơi lòng người hiểm ác, mưu mô, thì mình tin rằng, câu chuyện này nó giống như giúp bạn chữa lành và chỉ muốn tìm một nơi nào đó như cù lao Hà Diệp để đến đó bắt đầu cuộc sống mới ngay lập tức. Chốt lại, đối với mình, truyện này rất hay, rất relaxing và mình thực sự highly rcm cho mn. Cụ thể hơn một chút, trước tiên hay nói về nam chính của chúng ta, Tông Lãng. Anh là một đứa trẻ bị bỏ rơi ở bến phà, rồi được ông nội Tông nhận nuôi. Sau khi ông nội Tông qua đời, anh không muốn đi viện mồ côi, đã được người dân chốn cù lao Hà Diệp gom góp nuôi nấng. Đến khi trưởng thành, anh từ hai bàn tay trắng làm nên sự nghiệp, dù hoàn cảnh điều kiện sống đã tốt hơn rất nhiều so với trước kia, hoàn toàn có khả năng chuyển đến một vùng đất khác để sinh sống, nhưng anh vẫn không rời không bỏ chốn cù lao hiu quạnh ấy, vì anh bảo "Anh cứ như sinh ra đã là người nơi này rồi, như từng gốc cây cọng cỏ ở trên cù lao, rời khỏi đất màu nơi đây thì sẽ không sống nổi." Anh biết ơn mảnh đất cù lao hoài cổ ấy, biết ơn những con người phồn hậu nơi đây, yêu từ những nhành cây, ngọn cỏ sinh sổi trên đất cù lao này. Dù đã thành đạt, nhưng anh không bao giờ quên cội nguồn của mình. Anh dốc sức củng cố phát triển quê hương, tạo công ăn việc làm cho người dân trên cù lao, sẵn lòng giúp đỡ khi ai đó cần, kính trọng và yêu thương mỗi một ông cụ, bà cụ như chính người thân ruột thịt của mình. Cuộc sống cứ thể trôi qua những ngày tháng êm đềm, bình dị. Cho đến ngày anh vô tình gặp được cô, và thế là sau 28 năm đợi chờ, mùa xuân của anh đã đến một cách bất thình lình như vậy đấy. Trái tim chàng trai chưa một lần biết yêu cứ thế không thể thôi thổn thức rung động trước cô gái đó. Anh ngỡ ngàng và sung sướng biết bao khi biết cô quyết định gắn bó lâu dài với chốn cù lao đìu hiu này. Anh dè dặt lo sợ sự thể hiện tình cảm của mình sẽ dọa cô chạy đi mất, rồi cứ thế mang trái tim anh đi theo. Anh nhiệt thành giúp đỡ cô khi cô mới chân ướt chân ráo chuyển đến nơi đây sinh sống. Anh khó chịu khi cô cứ phải phân định rõ rang với anh trong mọi chuyện, đặc biệt không vui khi cô chỉ biết cảm ơn anh thông qua tiền bạc. Sau những ngày tháng nỗ lực không ngừng nghỉ, bày tỏ đến lần thứ n+1 của mình, anh cuối cùng cũng thành công, được cô cho một danh phận chính thức để sánh bước bên cô. Trong quá trình từ khi yêu nhau cho đến khi kết hôn và sinh còn rồi, anh không ngại thể hiện sự quan tâm và tình yêu dành cho chị, dù chỉ khi hai người ở riêng hay trước mặt nhiều người. Đối với mình, anh thực sự là một người đàn ông của gia đình, một người cực kỳ có trách nhiệm với người phụ nữ mà mình yêu và cả con cái. Điều này được thể hiện qua rất nhiều chi tiết từ nhỏ đến lớn trong truyện, từ việc anh biết làm tất cả các công việc nhà, sửa chữa được những thứ thiết yếu trong gia đình, cách anh vẫn tranh thủ nhắn tin, gọi điện hỏi han, cách anh dù bận bịu vẫn cố gằng dành thời gian trở về nhà với chị, cách anh nhắc nhở chị khi đi đường, cách anh tìm đủ mọi cách kiếm bằng được cho chị chiếc cối đá để làm bánh giày, cách anh sẵn sang tuyên bố anh không để ý việc chị đã từng ly hôn hay khó có thể có con vì người anh yêu là chị của cả hiện tại và quá khứ, người anh cần cũng chỉ là chị và tương lai của hai người sau này.. Không xa hoa, hào nhoáng, mỹ lệ như những vị tổng tài, tình yêu của anh có gì đó bình dị, đời thường, nhưng rất sâu đậm, và mình thực sự cảm thấy tình yêu này còn đẹp và đáng quý hơn hết thảy. Ý mình là, mình thích kiểu người đàn ông của mình có thể như Tông Lãng, có lý tưởng, có sự nghiệp, nhưng không quá chú tâm vào sự nghiệp, mà đặt gia đình vợ con lên hết thảy. Mình muốn người đàn ông của mình có thể như Tông Lãng, tự tay làm tất cả những gì có thể cho mình, chứ không phải kiểu dùng tiền để làm, thuê người làm, nhờ thư ký làm.. Có lẽ, mình cũng hướng đến và khát cầu một người đàn ông bình dị, một tình yêu bình dị, một gia đình bình dị như của Trình Nặc và Tông Lãng vậy. Hai chi tiết mình nhớ nhất ở nhân vật nam chính Thứ nhất, khi anh chẳng nề hà gì mà dằn mặt tiểu tam để bênh vực chị và thứ hai, khi anh thay chị xử lý tên tra nam là chồng cũ của chị nhà. Đọc đi, các bạn sẽ thấy trong hai hoàn cảnh này, anh đàn ông cực, khí chất cực, thu hút cực kỳ, U mê, U mê luôn J Về nữ chính của chúng ta, đối với mình, chị thực sự rất đáng thương. Trình Nặc cũng có thể coi là mồ côi từ nhỏ, vất vả lắm mới trưởng thành được như vậy. Tưởng chừng hạnh phúc đã mỉm cười với chị khi cho chị một mái ấm có một người chồng yêu chị và chị cũng yêu anh, thì tai họa ập đến, Chị sinh non, khó có khả năng mang thai nữa, chồng ngoại tình và có con với bạn thân. Chị suy sụp đau khổ ly hôn nhanh chóng với tên tra nam này. Sau đó, quyết định đến một vùng đất mới bắt đầu lại và tại đây chị đã thực sự gặp được chân mệnh thiên tử của mình. Đọc rồi mới thấy, ông trời chẳng tiệt đường ai bao giờ, lấy đi thứ đang tốt đẹp của mình là để cho mình thứ tốt đẹp hơn. Theo cảm quan cá nhân, mình thấy chị là một người rất mạnh mẽ, sức sống mãnh liệt, thoạt có vẻ thờ ơ lạnh lùng nhưng một khi đã yêu thích và đam mê cái gì đó thì trở nên rất nhiệt thành, rất nỗ lực và chỉ cũng là người có tài nữa. Đơn cử như việc chị quyết tâm trở thành một blogger, ban đầu chỉ là muốn viết nhật ký về cuộc sống hằng ngày ở chốn cù lao Hà Diệp, nhưng không ngờ đó lại dần dần trở thành nghề kiếm cơm của chị, và quan trọng hơn là chị thực sự thích công việc này. Chị rất chăm chỉ quay, chăm chỉ edit, chăm chỉ đăng bài lên trang cá nhân. Chả mấy chốc, từ một người bình thường lại trở thành một người nổi tiếng, chốn cù lao ấy, cũng theo tiếng tăm của chị, từ một nơi đìu hiu khô quạnh lại trở thành trọng khu du lịch, ngày càng sầm uất và phát triển. Trong cuộc sống hằng ngày, chị cũng là một cô gái được dạy bảo đầy đủ, có lẽ vì hoàn cảnh sống khi đó nên việc nhà chị rất thành thạo, những công việc ở nông thôn cũng không làm khó được một người đã quen sống ở thành phố nhiều năm như chị. Chị mạnh mẽ bước qua quá khứ, từng bước, từng bước gầy dựng cuộc sống mới, bắt đầu bằng việc xây dựng cho mình một ngôi nhà của riêng mình. Chị nhanh chóng thích nghi với cuộc sống còn nhiều thiếu thốn trên cù lao, nhanh chóng làm quen và thân thiết với những con người cù lao bình dị, chất phác. Trong tình cảm, vì tự ti về việc mình đã từng ly hôn, nên dù thực sự rung động trước Tông Lãng, nhưng chị vẫn chưa dám đồng ý. Chị tự thấy mình không xứng, sợ bản thân lại một lần nữa chịu tổn thương lần hai. Nhưng người ta vẫn bảo trái tim của phụ nữa rất mềm mại, vậy nên, sau 7749 lần tấn công của anh nhà, chị cũng đã chịu khuất phục. Ban đầu, chị sẽ vẫn khá cẩn trọng với tình yêu này, nhưng theo thời gian, tình cảm ấy lớn dần lên, chị càng ngày càng yêu anh, càng ngày càng muốn gắn bó với người đàn ông này đến hết đời. Tuy đã qua một lần đó, nhưng khi mới yêu đương với nam chính, mình vẫn cảm thấy chị có gì đó rất thiếu nữ, rất đáng yêu, như kiểu yêu lần đầu ấy. Nói chung đọc xong thấy hai anh chị xứng đôi lắm, đúng là sinh ra dành cho nhau ấy. Về các nhân vật khác trong truyện, phải nói rằng cư dân cù lao ai ai cũng đáng yêu hết á, rất mộc mạc, rất bình dị, rất giàu tình thương, rất hào sảng.. Đọc truyện xong mà chỉ muốn rời khỏi ngay thành phố xô bồ này, lòng người khó đoán này mà tìm được một nơi như cù lao Hà Diệp mà sinh sống nốt quãng đời còn lại. Xong may mắn gặp được người như Tông Lãng nữa, thì ối giồi ôi, tuyệt vời ông mặt trời, nhân sinh không còn gì tiếc nuối nữa. Trong truyện này, nhìn chung, mình thấy tác giả viết rất tới, không chỗ nào bị lấn cấn, hay khó hiểu cả. Bởi vì truyện là điền văn, say no với drama, nên phong thái của truyện khá nhẹ nhàng, chậm rãi, nhưng không hề nhàm chán nha các bạn. Từ tả cảnh, tả người, đối thoại, hội thoại, tâm lý nhân vật trong từng đoạn từng đoạn đều rất hợp lý, không kiểu đa nghĩa, ẩn ý hay triết lý cao siêu gì đâu. Chúng đều rất đời, rất thực, đem lại cảm giác gần gũi chân thực, thư thái cho người thưởng truyện. Cả bộ truyện, mình thích nhất đoạn Tông Lãng an ủi Trình Nặc khi nhớ lại truyện cũ trên bãi cát ven sông, muốn trích dẫn ở đây cho các bạn cùng đọc nha "Trình Nặc, em có tin vào số mệnh không?" "Anh tin. Anh vừa sinh ra đã bị vất bỏ trên bến phà, được ông nội đem về nuôi lớn. Sau đó ông nội qua đời, trưởng thôn muốn đưa anh đến viện mồ côi. Nhưng anh không muốn, sống chết đòi ở lại. Khi ấy anh mới tám tuổi, bản thân cũng không biết tại sao cứ khăng khăng đòi ở lại. Sau khi lớn lên anh mới dần biết được, đó là vì anh không thể rời bỏ cù lao Hà Diệp." "Anh cứ như sinh ra đã là người nơi này rồi, như từng gốc cây cọng cỏ ở trên cù lao, rời khỏi đất màu nơi đây thì sẽ không sống nổi. Nên sau đó dù anh có đầy đủ khả năng, có thể đến một nơi tốt hơn, anh vẫn không muốn rời đi." "Nhưng đó chẳng qua chỉ là một bản năng mà thôi, nghiền ngẫm thật kỹ, anh vẫn chưa biết vì sao anh không thể rời đi. Có lúc anh cũng nghĩ, số mệnh để anh ở lại đây, nhất định là có nguyên nhân. Nhưng nguyên nhân này, anh đợi hai mươi tám năm rồi mà vẫn không có câu trả lời. Cho tới khi em xuất hiện." "Em đã từng hỏi anh, vì sao lại ở lại đây đúng không." "Anh đã nói là vì đợi em." "Lúc ấy tuy anh nói đùa, nhưng thật ra là thật. Trình Nặc, vào khoảnh khắc em xuất hiện, anh mới biết được, nguyên nhân anh không thể rời khỏi nơi này là vì đợi em." "Cũng như em xuất hiện ở nơi đây vậy, đều đã được số mệnh an bài." "Nên Trình Nặc à, đừng vì quá khứ mà đau lòng khổ sở nữa, bọn họ chẳng qua chỉ là người qua đường, là phong cảnh ngang qua trên con đường em đi đến bên anh mà thôi. Phong cảnh dù có đẹp hay không, thì cũng chỉ là đi ngang qua." "Trình Nặc, anh mới là chốn về của em." Đọc truyện rồi, mình mới càng tin vào cái gọi là duyên phận. Đúng là phải có duyên phận, xui rủi thế nào, chị lại tìm được đến chốn cù lao Hà Diệp bình yên này. Đúng là phải có duyên phận, chị mới là người duy nhất tìm được căn nhà cũ trong cả đám người đi cùng. Đúng là phải có duyên phận, chỉ mới trong một phút đầu óc nóng lên, quyết định mua căn nhà ấy và sống lâu dài tại nơi đây. Đúng là phải có duyên phận, chị mới gặp được biết bao người tốt đẹp, được cảm nhận biết bao tình thương tốt đẹp từ những con người hàng xóm dễ mến ấy. Đúng là phải có duyên phận, chị mới có thể tại một nơi xa lạ, trong đám người lạ xa, gặp đươc chân ái của cuộc đời, một lần nữa cho chị cảm giác được yêu thương, được quan tâm chăm sóc, được vỗ về che chở, một lần nữa cùng chị tạo nên cái gọi là gia đình. Đúng là phải có duyên phận, chị vô tình lại có được một công việc vừa kiếm được tiền, vừa yêu thích mà từ trước đến nay chị chưa bao giờ nghĩ đến. Tất cả, tất cả những điều này, đều bắt đầu từ một chữ "duyên". Cái duyên này đêm đến cho chị quá nhiều tốt đẹp, như là một sự bù đắp cho những năm tháng đau khổ trước đó, khiến chị cuối cùng cũng tìm được "chốn về" của riêng mình. Tại một chốn cù lao cũ kỹ, một căn nhà cũ kỹ, những con người "cũ kỹ", "mùa xuân" của chị đã bắt đầu và kéo dài đến mãi mãi về sau. Tạm biệt Tông Lãng, tạm biệt Trình Nặc, tạm biệt những con người cù lao chân chất bình dị, tạm biệt cù lao Hà Diệp. Một câu chuyện đã đem lại cho mình rất nhiều cảm xúc tốt đẹp, đem lại sự bình yên, thư thái trong tâm hồn, sự tích cực và lạc quan trong cuộc sống. Cuối cùng, mình cho truyện này 9, 5/10 điểm, thực sự rất chill, rất hay, hơi cẩu huyết tý đoạn tra nam tiện nữ thôi nhưng không đáng kể. Chắc chắn mình sẽ tìm đọc lại truyện này, đặc biệt là sau khi chìm đắm trong các bộ ngập tràn cẩu huyết khác, cần đọc gì đó để điều chỉnh lại tâm trạng. Truyện này sẽ không hợp gu với các bạn không thích sự nhẹ nhàng dịu dàng, đam mê drama, ngược lên ngược xuống, nam cường nữ cường, kiểu phải có gì đó gay cấn kịch tính, phong cách tổng tài đẹp trai nhiều tiền, hào môn gia thế, cho nên những bạn đó hay bỏ qua nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Tạm biệt và hẹn gặp lại trong các bài viết sau. Linhlinhlunglung. Hanho2525 và chiqudoll thích bài này. chữa lành happy ending ngôn tình nhẹ nhàng điền văn
Thông tin cơ bản Truyện gốc Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ Tác giả Yên Bán Căn. Thể loại hiện đại, điền văn, ngọt tận răng. Độ dài 55 chương + 1 ngoại truyện. Nhân vật chính Trình Nặc, Tông Lãng. Điền văn cổ đại không phải hiếm, nhưng điền văn hiện đại mình lại chưa gặp bao giờ. Nếu bạn đã từng nghe qua hoặc mê mẩn các video về cuộc sống nơi thôn dã của Lý Thất Tử hay Vương Nhất Đao thì Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ chính là một câu chuyện với khung cảnh như vậy. Tan nát cõi lòng sau khi bị phản bội bởi hai người quan trọng nhất trong suốt 28 năm cuộc đời mình, Trình Nặc xách hành lý mua vé chuyến bay bất kì, lại liên tiếp bắt vài chiếc xe buýt ngẫu nhiên. Đến khi dừng chân, cô đã ở một trấn nhỏ xa lạ tên Lan Khê, rồi tình cờ nhìn thấy ảnh của một căn nhà cổ trên cù lao Hà Diệp, nó như gợi lại cho cô kí ức về những ngày tháng sống ở quê cùng bà nội. Dù gì với cô bây giờ thứ thừa thãi nhất là thời gian nên Trình Nặc định bụng ngày mai sẽ đến thăm ngôi nhà đó, trước hết lấp cái bụng trước đã. Ngồi ở quán thịt nướng ven sông, lần đầu tiên Trình Nặc uống say, say đến mức nhìn ra mặt sông mà gào khóc. Trước đó, khi phát hiện chồng mình và bạn thân có con với nhau cô không khóc, khi ly hôn quay bước khỏi tổ ấm 8 năm cô không khóc, vậy mà lại gào khóc ở chốn này. Thế là nam chính Tông Lãng lên sàn, được ông chủ quán thịt nướng nhờ đưa Trình Nặc về khách sạn, Tông Lãng đã chứng kiến giây phút xấu hổ, yếu đuối nhất của cô. Mọi chuyện qua đi như chưa hề xảy đến, sáng hôm sau cô vẫn qua phà đến thăm ngôi nhà cổ như dự định, vậy mà lại không tìm được. Lúc sắp quay trở về, như một phép màu cô lại được một con mèo trắng dẫn đường rẽ trái rẽ phải đến được căn nhà. Ma xui quỷ khiến thế nào cô lại nghe lời bà lão ngồi trước hiên mà mua lại ngôi nhà. Đọc đến đây nếu ở ngoài đời có lẽ mình đã sợ bỏ chạy mất dép, khi không lại đi mua nhà tại cái nơi hoang vắng toàn người già thế này. Nhưng ấy ấy, mọi người đừng vội, thuyền đến đầu cầu ắt tự thẳng’. Vậy là Trình Nặc mơ mơ màng màng ở lại trên cù lao Hà Diệp, từ đây cô bắt đầu tiếp xúc với Tông Lãng nhiều hơn vì anh là cư dân trẻ tuổi duy nhất còn sinh sống trên cù lao này, gần như có việc gì mọi người đều gọi anh. Nhưng không muốn nhận ơn huệ từ người xa lạ, Trình Nặc chọn cách quy hết ra tiền, từ thuê thợ sửa nhà đến hái rau ở lều lớn’ của anh, nhưng dần dần ơn huệ bắt đầu trả không nổi nữa rồi. Trái tim vốn đã chết của Trình Nặc bắt đầu loạn nhịp, ban đầu cô không muốn thừa nhận, nội tâm dàn xé, cô không muốn xuất hiện bất cứ bất ngờ nào trong cuộc sống nữa, chỉ muốn sống lặng lẽ qua ngày mà thôi nhưng trái tim lại không nghe lời biết làm sao đây. Lại nói về Tông Lãng, một người đàn ông 28 năm chưa hề rung động trước bất kì cô gái nào dù anh giỏi giang, tháo vác, dù anh có nhà có công việc kinh doanh ở thị trấn bên kia bờ nhưng anh vẫn ở lại cù lao này. Tới chính anh cũng không biết mình đang chờ điều gì, đến khi cô xuất hiện anh đã biết điều mình chờ đợi cuối cùng đã xuất hiện. Tuy đã thích cô từ lần đầu gặp mặt, nhưng cũng chứng kiến sự đau khổ của cô, anh biết không thể gấp gáp mà phải từng bước một len lỏi vào thế giới của cô, cũng như anh hay nghĩ mỗi khi bị cô từ chối “không sao, danh phận trước sau gì cũng có”. Là một người đàn ông lưng dài vai rộng nhưng lại hết sức mặt dày mà theo đuổi Trình Nặc, đến tận lúc hôn được cô, anh chôn đầu vào gáy Trình Nặc mà nhỏ giọng “Đây là nụ hôn đầu của anh” – đáng yêu hết sức. Thế mà cô lại bảo với anh “Chỉ là hôn thôi mà” làm anh hết sức bất bình, bất bình chết đi được, nói mạnh miệng thế thôi chứ Trình Nặc lúc đó đã không khống chế được trái tim mình rồi, cô tự bào chữa rằng phụ nữ 30 như hổ, tất cả chỉ là phản ứng sinh lý, chắc chắn là phản ứng sinh lý. Rồi dưới sự tấn công trường kì của Tông Lãng, hai anh chị cuối cùng cũng về một nhà. Một câu chuyện vui vẻ hài hòa không thể thiếu sự có mặt của các ông bà lão hiền lành chất phác trên cù lao, của cậu lính tính khí trẻ con Bạch Nguyên. Tuy chỉ miêu tả cuộc sống hàng ngày cũng như hành trình đến với nhau của Trình Nạc và Tông Lãng nhưng truyện không bị nhàm chán, ngược lại ngọt đến sâu răng. Phải chăng chúng ta vào một thời điểm nào đó cũng khao khát một cuộc sống giản đơn dung dị như vậy nhưng lại không bỏ được sự mệt mỏi của cuộc sống nhộn nhịp? Như Tông Lãng từng nói “Những chuyện đã qua chỉ là phong cảnh ven đường, bến bờ của em chính là anh”, ở một nơi nào đó đang có người chờ đợi chúng ta, chỉ là thời cơ chưa đến nên các bạn đừng lo lắng, cứ dũng cảm bước đến phía trước, biết đâu được có một cù lao Hà Diệp đang chờ chúng ta. Pollen Nguồn hình ảnh Internet, Pinterest.
Tác giả Yên Bán Căn [ Review ] Mùa Xuân Ở Căn Nhà CũTác giả Yên Bán CănChia sẻThích bài này Thể loại Hiện đại, điền văn, hài sủng ngọt, HE. Số chương 56 + ngoại truyện Văn án Trình Nặc hai mươi tám tuổi phát hiện chồng ngoại tình, trong một đêm mất cả chồng lẫn bạn thân, lòng chẳng tha thiết gì, đi xa tha hương, nhưng vận mệnh đã sắp xếp cô mua một căn nhà cũ . Sửa nhà, trồng vườn rau, nuôi gà nuôi vịt, đốn củi nấu cơm, đời sống quay về trạng thái nguyên thủy nhất, lại để tâm tình cô quên đi hết thảy, không riêng gì nổi tiếng, mà còn thuận tiện bắt được một “ trung khuyển ” sống, mai nở hai lần *, gió xuân như mong muốn . * Mai nở hai lần ý chỉ trải qua hai cuộc hôn nhân gia đình. Review Các bạn cũng biết mình bão hòa ngôn tình lâu lâu lắm rồi, ngày hôm qua tự dưng nhớ ra lưu bộ này mãi mà chưa đọc nên thử xem sao, và … wow, truyện đưa mình đi từ hết xúc cảm này đến cảm hứng khác, 2 – 3 chương đầu thật sự vừa buồn vừa tức, nhưng đến khi nữ chính đến làng cù lao và gặp nam chính thì mọi chuyện đã đổi khác, chỉ còn sự bình yên, ngọt ngào và vui tươi . Vì nữ chính vừa kết thúc cuộc hôn nhân gia đình một cách tệ nhất, nên vết thương trong lòng cô còn khá mới, cô ngần ngại, sợ hãi, đau đớn, chỉ muốn sống trong bình yên. Nhưng … anh nam chính của tất cả chúng ta hơi bị vồ vập dồn dập dai dẳng và quan trọng là quá tuyệt vời, nên thế là chị nữ chính không có cách nào thoát khỏi anh được. Từ ngày nữ chính đặt chân tới nơi mới anh đã ở bên cạnh vừa dụ vừa dỗ, chỉ cần anh thở một hơi thôi fan hâm mộ cũng nghĩ anh đang lừa gạt cưa cẩm chị = mình chắc như đinh đây chính là nam chính có nhiều fanti nhất mà mình từng biết luôn ý . Ngoài 3 c đầu, truyện quá đỗi là yên bình, đáng yêu và ngọt ngào, đọc mà cứ cười tủm mỉm mãi. Từ tình cảm của nam chính dành cho nữ chính đến đời sống niềm hạnh phúc chốn cù lao xưa cũ. Sau khi li hôn, nữ chính có gì ? Một đời sống an yên với những người hàng xóm tốt bụng, đặc biệt quan trọng là một ông chồng vạn năng bên ngoài khỏe mạnh tài năng điển trai, bên trong thê nô cuồng dã và lắm tiền = Đọc truyện mà cứ như nhìn thấy đời sống của Lý Tửu Thất phiên bản ngôn tình vậy, thêm nữa là ai được trên wattpad của chủ nhà thì chớ bỏ lỡ phần cmt đầy muối của những fanti nhé = Chia sẻ Thích bài này Thích Đang tải …
Điền Văn Cuộc hôn nhân đầu tiên của nữ chính nhanh chóng kết thúc trong vòng hai chương đầu và bắt đầu mở ra một thế giới điền văn nhẹ nhàng mới. Không có những trận cải vã níu kéo, không dây dưa. Nữ chính lựa chọn ly hôn và bắt đầu lại một cuộc sống mới ở thị trấn nhỏ. Giới thiệu chung 🍑Tác phẩm Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ 🍑Tác giả Yên Bán Căn 🍑Thể loại Ngôn tình, Điền văn, Nhẹ nhàng 🍑Tình trạng Đã hoàn 🍑Link đọc truyện Mùa Xuân Ở Căn Nhà CũVăn ánVào năm hai mươi tám tuổi thi Trình Nặc bắt gặp chồng ngoại tình, mà người ngoại tình với chồng mình lại là bạn thân của mình,trong một đêm mất cả chồng lẫn bạn thân, niềm tin cùng tình yêu bị phản bội lòng chẳng tha thiết gì, đi xa tha hương, nhưng vận mệnh đã sắp đặt cô mua một căn nhà nhà, trồng vườn rau, nuôi gà nuôi vịt, đốn củi nấu cơm, cuộc sống quay về trạng thái nguyên thủy nhất, lại để tâm tình cô quên đi hết thảy, không chỉ nổi tiếng, mà còn thuận tiện bắt được một “trung khuyển” sống, mai nở hai lần*, gió xuân như ý.*Mai nở hai lần ý chỉ trải qua hai cuộc hôn nhân.ReviewMở đầu cho tác phẩm Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ’ là tình huống nữ chính bắt gặp chồng mình ngoại tình với cô bạn thân. Cứ tưởng đâu đây là sự khởi đầu cho những tình tiết cẩu huyết sắp tới, những màn ngược tâm khiến người đọc rơi lệ, nhưng không, tất cả chỉ là một màn dạo đầu để kết thúc mối duyên nợ hôn nhân đầu tiên của nữ chính nhanh chóng kết thúc trong vòng hai chương đầu và bắt đầu mở ra một thế giới điền văn nhẹ nhàng mới. Không có những trận cải vã níu kéo, không dây dưa. Nữ chính lựa chọn ly hôn và bắt đầu lại một cuộc sống mới ở thị trấn thị trấn nhỏ này là một vùng quê yên bình, ở đây có những người hàng xóm tốt bụng, có nhịp sống bình lặng, và cả cuộc gặp gỡ định mệnh mở ra một mối lương duyên đầu từ một căn nhà cũ mà nữ chính mua lại, biến nó thành cái ổ ấm áp của riêng cô. Trồng những khóm hoa cỏ nhỏ xinh trong cái sân nhà bé xinh của mình, hàng ngày làm mỹ thực rồi chăm sóc những người bạn chó mèo. Những khoảnh khắc nhẹ nhàng yên bình trong sinh hoạt của nữ chính được bản thân cô quay chụp lại như một cuốn nhật ký rồi lưu giữ lên weibo mạng xã hội Trung Quốc.Chính những thước phim về nơi thị trấn vùng quê yên bình đầy chân thật ấy đã động đến trái tim người xem, vô tình giúp cho nữ chính trở nên nổi tiếng và có cuộc sống tốt cạnh việc nữ chính bắt đầu lại một cuộc sống yên bình mới, thì một mối duyên phận mới cũng đã tìm tới cô. Ở nơi thị trấn nhỏ này cô gặp một chàng trai người địa phương vô cùng tốt bụng. Anh tuy còn trẻ nhưng lại tình nguyện ở lại nơi thị trấn nhỏ này để giúp đỡ những người già nơi tình của cả hai rất nhẹ nhàng và chân thật. Tuy rằng quá trình phát triển tình cảm của cả hai hơi chậm một tẹo nhưng với mình như vậy mới thực tế. Nữ chính dù sao cũng là một cô gái vừa mới trải qua đổ vỡ hôn nhân, cô cần một khoảng thời gian để bình tĩnh và thoát khỏi chuyện cũ. Ngoài yếu tố cuộc sống giúp nữ chính vơi đi nỗi đau, thì sự xuất hiện của nam chính cũng là một liều thuốc giúp nữ chính tìm lại cảm giác yêu đương của phần văn phong, logic và bối cảnh của tác phẩm, bản thân mình cảm thấy rất hợp lý. Tuy mở đầu có hơi cẩu huyết, nhưng qua đó chúng ta có thể thấy được, cho dù hôn nhân không như ý muốn, tình cảm có đổ vỡ, thì không phải ai cũng sẽ lựa chọn con đường trả thù hay suy khi đọc nhiều loại tác phẩm nữ chính bị phản bội rồi lựa chọn trả thù hoặc níu kéo, thì Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ’ lại khiến cho mình thay đổi một cái nhìn khác. Nữ chính vẫn tiếp tục cuộc sống của bản thân cô, tuy có đau lòng nhưng vẫn quyết đoán lựa chọn vứt bỏ cuộc hôn nhân sai lầm ấy. Cô bắt đầu một cuộc sống mới, tìm lại sự bình yên cho nội tâm, học lại cách yêu và trở nên tốt đẹp hơn.🍑 Còn chờ gì mà không lọt hố để biết thêm tình tiết phía sau tại link Mùa Xuân Ở Căn Nhà CũLink tải app đọc truyện cho điện thoại App đọc truyện hay nhất
Bình dị, thôn dã và đầy nhẹ nhàng "Mùa Xuân Ở Căn Nhà Cũ" là một câu chuyện hiện đại nhẹ nhàng, lại hơi hướm điền văn, chỉ đơn giản là kể về một cô gái qua hai lần đò và câu chuyện tìm đến tình yêu đích thực của cô ấy, nhưng giọng văn không hề tẻ nhạt buồn chán, trái lại đem cho mình một cảm giác sinh động thú vị, tựa như chứng kiến câu chuyện ấy ngay trước mắt vậy. Với 56 chương một ngoại truyện, bạn sẽ không tốn nhiều thời gian để thưởng thức nó, nhưng đây vẫn là một câu chuyện rất đáng đọc và đáng ngẫm Nặc là một cô gái cá tính có hơi hướng nội, suy nghĩ cũng không quá phức tạp, đối xử với bạn bè chân thành, với cuộc sống gia đình luôn vun vén chăm chút. Rõ ràng cô "ở hiền" nhưng lại không được "gặp lành". Tại buổi họp lớp vô tình có được manh mối biết đến việc chồng mình ngoại tình cùng bạn thân, bạn nói xem cô ấy nên có phản ứng như thế nào? Mới đầu, mình có hơi nghi ngại "chút máu chó" này, nhưng rồi mới thấy Trình Nặc không phải kiểu nữ chính chua ngoa sẽ đi đánh ghen hay làm loạn mọi chuyện quyết cá chết lưới rách, cũng không phải là đóa hoa mỏng manh dễ dàng bóp nát. Cô ứng xử theo cách mà con người ta thường làm mỗi khi gặp phải biến cố lớn trong cuộc đời đó là trốn chạy. Cô bỏ chạy khỏi thành phố mà cô từng thương yêu, ngẫu nhiên chọn một chuyến bay, một tuyến xe buýt bất kỳ, hết thảy đều không muốn nghĩ nữa, chỉ đơn giản là thu dọn đồ đạc và rời khỏi căn nhà đó sau khi hoàn tất thủ tục ly hôn mà thôi. Đến cù lao Hà Diệp, mua được căn nhà cổ kính 100 năm tuổi, gặp Tông Lãng, đó đều là định mệnh an bài. Trình Nặc chịu khó, chăm chỉ lại ăn nói nhỏ nhẹ, tưởng chừng là một người mềm yếu dễ bị bắt nạt, nhưng cô lại có thể tự chăm sóc bản thân rất tốt, lại có thể tự mình dũng cảm sống trên hòn cù lao tồi tàn với 37 hộ dân lẻ loi ấy. Vốn mình còn lo khi cô ấy có thể bỏ được rào cản trong tim mình và đến bên Tông Lãng, liệu cô ấy có bị lệ thuộc kinh tế vào anh không? Nhưng Trình Nặc không để mình phải thất vọng, cô ấy đã chứng tỏ bản thân không phải trói gà không chặt, tự nghĩ cách kiếm tiền nuôi sống mình. Sau cùng, một kết thúc viên mãn là quá xứng đáng với những người dám yêu ấy Lãng có thể nói là một trong những nam chính thú vị nhất mà mình từng gặp. Trái với hào môn thế gia gì đó, anh chỉ là chàng trai mồ côi tốt nghiệp cấp ba lớn lên từ vùng cù lao điêu tàn đổ vỡ. Không giống đại thiếu gia hay bang chủ xã hội đen, anh là nông dân đa tài lái xe ba bánh trồng cả cánh đồng rau rộng khắp. Càng khác bá đạo lạnh lùng thâm trầm, anh là người thẳng thắn chân thành, lại có chút men của đàn ông với cái tính nghĩ gì nói nấy, cư xử ga lăng. Chàng trai của chúng ta khác biệt như thế, đem lại những giây phút thư giãn an nhiên, lại ấm áp vững chãi, tựa như mái nhà cho Trình Nặc tùy ý dựa vào, bảo vệ cô khỏi những điều phiền toái ngoài kia. Cách nhân vật này được xây dựng rất sâu sắc và chân thực, tạo nên hình ảnh một người đàn ông dân dã nhưng không chút quê mùa thiếu hiểu biết. Tông Lãng thể hiện cá tính của anh thông qua hành động, cách đối nhân xử thế, lối suy nghĩ của anh. Dù nhiều người cho rằng anh "toàn năng", nhưng đâu phải vậy anh không biết nêm nếm khi xào đồ, anh ngượng chín người khi nhận ra tình cảm của bản thân, anh phải mất thời gian dài mới chinh phục được trái tim Trình Nặc, hay sự nghiệp anh dồn cả vào việc gây dựng lại một cù lao Hà Diệp phồn vinh cũng vậy. Tông Lãng là người có chí lớn, dám nghĩ dám làm và cũng là con người ngây ngô trong tình yêu. Đọc truyện mới hiểu sự gắn bó của anh đối với mảnh đất ấy, sự thân thiện và lòng tốt của anh đối với người dân nơi đây xuất phát từ tình cảm nhiệt thành tới nhường nào. Cả khi có thể rời đi từ lâu, anh vẫn kiên nhẫn bám trụ, kiên nhẫn chờ đợi, dù rằng Tông Lãng không biết anh đang chờ ai. Cuối cùng anh cũng đợi được, người con gái của đời nhân vật phụ khá dễ thương, mộc mạc giản dị các bác, các ông bà sống lâu năm trên cù lao, nhà bà cụ Bạch với người chắt Bạch Nguyên nhanh nhẹn, chủ quán rượu kiêm ông mai Thiệu Hồng đưa 2 người đến với nhau. Còn nhân vật cực phụ như chồng cũ của Trình Nặc hay kẻ muốn xen vào chuyện tình yêu của người khác như Phương Đình càng không đáng nhắc đến, đều sớm đã bị Tông Lãng dọa sợ chạy một điểm rất đáng nói nữa, đó là các món ăn trong truyện, món nào món nấy đều được miêu tả kĩ càng, cộng với cách làm tỉ mỉ, dường như chính tay Trình Nặc làm đang bày ra trước mắt độc giả vậy. Ngay cả các công việc nhà nông khác như trồng rau xới đất đều được mô tả rất dễ hiểu, cũng rất lý thú. Có lẽ Yêu Bán Căn nói đúng, sở dĩ chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà số lượng người theo dõi trên weibo của Trình Nặc tăng vọt, là bởi rất nhiều người trong số chúng ta sẽ có lúc mong ước sở hữu một khoảnh khắc nông nhàn như vậy, hoặc bình thản làm mứt dâu ngon lành, hoặc vui vẻ đi bắt cá dưới ao, chỉ có điều không thể buông xuôi công việc cùng những bề bộn hằng ngày xuống, đành dõi theo Trình Nặc, gửi gắm nguyện vọng của mình vào đó. Hy vọng các bạn sẽ đón đọc quyển truyện này!
mùa xuân ở căn nhà cũ review